- Tu La Vương, hôm nay ngươi không có khả năng giết ta, ta cũng không giết ngươi, không bằng như vậy, sau này còn gặp lại.
Suy nghĩ cẩn thận đạo lý đại nghĩa, Nhiếp Vân biết rõ đây là lựa chọn tốt nhất của Thích Già Phật tổ, cũng là biện pháp tốt nhất phong ấn Tu La Vương, cũng không cự tuyệt tuyệt, hắn vận dụng hai kiếm sau đó lui về phía sau.
Hắn đi tới trước mặt đám người Tu Du Tẩu, hắn lập tức vung tay thu bọn họ vào trong nạp vật đan điền.
- Ta thấy chúng ta nên giải quyết ân oán vào hôm nay đi thôi.
Tu La Vương không biết mục đích của bọn họ, còn cho rằng Nhiếp Vân bởi vì sợ hãi đào tẩu, hắn vung cốt kiếm chém xuống.
Đám người Nhiếp Vân kiêng kị hắn, cảm thấy tốc độ tu luyện của hắn nhanh, hắn càng kiêng kị Nhiếp Vân, gia hỏa trước mặt tấn cấp còn nhanh hơn hắn nhiều.
Tu La Vương là siêu cấp cường nhân tung hoành vô số kỷ nguyên giới, hắn sống không biết bao lâu, biết rõ nuốt cái gì mới có thể trợ giúp gia tăng tu vi bản thân, có thể tấn cấp bao nhiêu, vô số trí nhớ và kinh nghiệm nhưng không thể vượt qua thiếu niên trước mắt, hắn làm sao không sợ?
Hắn xem ra, hôm nay chỉ cần không giết Nhiếp Vân, chỉ sợ dùng thời gian không bao lâu đã có thể vượt qua sóng gió, tu vi trực tiếp vượt qua cả hắn.
Hai người kiêng kị lẫn nhau, đều hận không thể lập tức giải quyết ân oán vào hôm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tan-dan-dien/2143656/chuong-1872.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.