- Nếu ngươi không tin vào kiếm pháp của mình, vậy thì chết đi!
Hắn la hét một tiếng, Tu La Vương sử dụng một chiêu Nhất Kiếm Hỗn Độn cuối cùng phá không đánh tới.
Chiêu này còn cương mãnh hơn cả Nhiếp Vân thi triển lúc trước, bí mật mang theo sức chiến đấu Xích Thiên Cảnh hậu kỳ đỉnh phong, kiếm khí như hoàng, không thể ngăn cản, còn chưa tới trước mặt đã phá tan hỗn độn, không có thứ gì chịu nổi gánh nặng.
- Không phải ta không tin vào kiếm pháp của mình, mà là ngươi căn bản không hiểu hàm nghĩa chân chính của kiếm pháp.
Đối mặt với kiếm pháp cương mãnh, Nhiếp Vân không chút hoang mang, sắc mặt lạnh nhạt, Thự Quang Kiếm trong tay bay bổng chém một sợi dây nhỏ về phía trức.
Tu La Vương thi triển Nhất Kiếm Hỗn Độn hung đâm vào sợi dây nhỏ, lúc này bị oanh kích tầng tầng và cuốn lấy như bánh chưng.
Một sợi dây nhỏ có uy lực yếu ớt, rất dễ dàng bị kiếm lực cuồng bạo đánh tan, nhưng mười đạo, trăm đạo, nghìn đạo... Thì rất khó, chỉ trong nháy mắt sợi dây nhỏ bao phủ kiếm khí, không dưới hàng tỉ đạo, cho dù khí lưu hỗn độn cũng không thể phá vỡ, chưa tới trước mặt Nhiếp Vân đã dừng lại và không ngừng thu nhỏ
- Điều... Điều đó không có khả năng!
Lúc này tới phiên Tu La Vương giật mình, Nhiếp Vân lại có thể sử dụng một sợi dây nhỏ như thế ngăn cản kiếm chiêu hung hãn của hắn, làm sao có thể?
- Cứng quá dễ gãy,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tan-dan-dien/2143654/chuong-1870.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.