- Tốt!
Nhiếp Vân biết rõ tình cảnh nguy cấp, hắn không kịp nhiều lời với mọi người, cánh tay duỗi ra tiếp nhận trường kiếm tỏa ra hào quang bảy màu, hắn tiếp kiếm sau đó lao tới ngăn cản công kích của Tu La Vươn!
Nhất Kiếm Tru Thiên, Nhất Kiếm Hủy Diệt!
Liên tục sử dụng hai công kích, kiếm khí diệt tuyệt thiên địa chém đi, kiếm khí xé rách hỗn độn tiến lên.
- Hảo kiếm!
Cảm nhận được uy lực trên kiếm khí, nội tâm Nhiếp Vân mừng như điên.
Đây mới thực sự là hảo kiếm, chỉ luận phẩm cấp đơn thuần tuyệt đối không thua cốt kiếm của Tu La Vương!
Chỉ có kiếm cấp bậc này mới có thể bộc phát lực lượng của hắn tới mức hoàn mỹ nhất, có được có sức chiến đấu chống lại Tu La Vương.
Oanh!
Kiếm khí va chạm với công kích của Tu La Vương, từ đó thanh lý ra khu vực trống trong hỗn độn.
Vù vù!
Thích Già Phật tổ, Tu La Vương, Đạm Thai Lăng Nguyệt, Nhiếp Vân đứng chung một chỗ nhìn về phía Tu La Vương ở đối diện.
Dường như biết rõ Nhiếp Vân có chuôi kiếm này liền khó đánh chết trong thời gian ngắn, hắn đình chỉ công kích, sắc mặt có chút khó coi.
- Không nghĩ tới trước kia lưu tính mạng hai tên phế vật các ngươi lại thành mối họa hôm nay.
Đôi mắt Tu La Vương nheo lại, hắn nhìn chằm chằm Thích Già Phật tổ và Tu Du Tẩu.
Nếu như không phải hai người này lấy bảo kiếm vào thời khắc mấu chốt,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tan-dan-dien/2143650/chuong-1866.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.