Xem ra Liên Nguyệt Các có lực uy hiếp với hắn thật lớn, thái độ hung hăng càn quấy vừa rồi biến thành câu nệ.
- Chúng ta đã từng nói qua Liên Nguyệt Các trọng địa, bất cứ kẻ nào cũng không được phép động thủ, kẻ trái lệnh, trảm!
Một người con gái quát lạnh, trong lời nói không lưu tình chtus nào..
- Hai tỷ đệ chúng ta muốn gia nhập Liên Nguyệt Các, kính xin thu lưu!
Lam Tâm biết rõ kỳ ngộ đang ở ngay trước mặt, vội vàng quỳ rạp xuống đất.
Có thể bắt kỳ ngộ, các nàng chết mà phục sinh, bằng không hai vị này vừa rời đi, sớm muộn gì cũng bị Hàn Mặc đánh chết.
- Chúng ta chỉ là hộ vệ bình thường của Liên Nguyệt Các, bái chúng ta cũng vô dụng.
Thái độ của nữ tử vừa nãy tốt với nàng hơn so với Hàn Mặc không ít.
- Vâng!
Thấy các nàng thái độ kiên định nên biết không có khả năng gia nhập, Lam Tâm đành phải đứng dậy.
- Hai vị tiên tử, nếu trong phạm vi Liên Nguyệt Các không cho phép tranh đấu, ta có thể mang mấy người kia đi không, mấy người kia có thù không đội trời chung với ta, kính xin hai vị tiên tử rộng lượng.
Hàn Mặc do dự một lúc, đột nhiên tiến lên nói ra.
Dường như hắn biết rõ muốn đánh chết đám người ở đây là chuyện không có khả năng, lúc này ngón tay chỉ vào ba người Nhiếp Vân với sát ý cuồn cuộn.
- Chỉ cần không động thủ trong Liên Nguyệt Các, ngươi muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tan-dan-dien/2143534/chuong-1750.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.