Có người đi trước tìm Tu La thay hắn, chẳng những hiệu suất cao, còn có thể giảm bớt không ít phiền toái, hắn có ngu mới đi ra ngoài.
Rầm rầm rầm!
Tìm kiếm cả buổi, Lộc Kiền không tìm thấy cái gì, hắn nổi giận cho nên vận dụng lực lượng đánh thẳng vào di tích, kiến trúc phạm vi vài trăm dặm bị phá hủy nhưng không phát hiện ra bóng dáng kẻ nào, hắn tức giận sắp thổ huyết, cũng không có biện pháp gì.
Vèo!
Trong tiếng nổ mạnh, thân ảnh Lộc Kiền biến mất trong nháy mắt.
Tốc độ của hắn cực nhanh, không tới nửa giây đã biến mất không thấy tung tích đâu cả.
Sau khi hắn rời đi Nhiếp Vân cũng không sốt ruột đuổi theo, hắn vẫn lặng lẽ chờ tại chỗ không nhúc nhích, hắn còn áp chế khí tức bản thân thấp hơn.
Không biết qua bao lâu trong hư không xuất hiện một bóng người.
Chính là Lộc Kiền vừa mới đi xa.
Thì ra vừa rồi rời đi chỉ là biểu hiện giả dối, mục đích là tìm ra kẻ theo sau hái trái cây của hắn.
- Chẳng lẽ không có người? Là những Tu La kia tự mình rời đi?
Quan sát không phát hiện người nào ở đây, Lộc Kiền lắc đầu
- Bỏ đi, nhanh lên tìm kiếm đồ vật kia, bằng không thời gian không kịp.
Hắn hừ nhẹ một tiếng quay người rời đi, lúc này hắn bay đi xa.
Nhiếp Vân chui ra khỏi mặt đất.
Có được thiên phú truy tung và thiên phú thiên nhãn, đối phương một chút thủ đoạn căn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tan-dan-dien/2143515/chuong-1731.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.