- Hắn tu luyện tuyệt chiêu tên là Đại Thiên Long Chưởng, đại khai đại hợp, uy lực phi phàm, đấu với hắn ngàn vạn không thể ngạnh kháng.
An Kình trưởng lão cũng nói.
- Tốt!
Nhiếp Vân gật đầu, nhấc chân đi lên sân tỷ thí.
Hắn cũng lười tìm hiểu Khu Tu Tháp, hắn chỉ cần có tư cách tham gia tỷ thí mà thôi, đám người An Kình trưởng lão đã chuẩn bị tốt, sau khi tu luyện xong cứ đi tham gia là được.
Mục tiêu của hắn là vị trí tháp chủ, chỉ cần chấn nhiếp bọn đạo chích không đánh chủ ý Liên Nguyệt Các là được, về phần đối thủ có thực lực thế nào thì hắn không quan tâm.
Thực lực mạnh phải nghiền áp, thực lực yếu cùng phải nghiền áp.
Lần này tới đâu phải cao điệu, tuyệt đối không lòng dạ đàn bà nhân từ nương tay.
- Ngươi chính là người An Kình trưởng lão tìm đến giúp đỡ? Hừ, qua một lát tốt nhất đừng gặp qua, bằng không ta sẽ làm ngươi chết rất khó coi.
Vừa tới đài tỷ thí, một thanh niên sắc mặt ngâm đen đi tới, ánh mắt lập loè mang theo hàn ý.
- Cạnh tranh tháp chủ chú ý công bình, ngươi có bản lĩnh thì lấy đi, chỉ dựa vào miệng lưỡi nói chỉ sợ còn chưa đủ a!
Nhiếp Vân mặc kệ hắn, thản nhiên nói.
- Ta cũng muốn xem ngươi có bản lĩnh gì, ta là người ưa thích ra tay độc ác, đến lúc đó hi vọng thực lực của ngươi lợi hại như miệng của ngươi, mà không phải quỳ xuống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tan-dan-dien/2143511/chuong-1727.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.