Bắc Đẩu kiếm là đồ của Bắc Đấu Tinh Quân lưu lại, trước khi thành công đạt được vị trí tháp chủ, Nhiếp Vân tạm thời không muốn lấy ra, bởi vì một khi lấy ra sẽ làm người ta cảm thấy hắn vận khí tốt, dựa vào truyền thừa mới đạt được vị trí tháp chủ, không có dựa vào thực lực đạt được vị trí tháp chủ làm người ta tin phục.
Lại nói sau khi dựa vào thực lực đạt tới vị trí tháp chủ, khi đó hắn mang chí bảo truyền thừa ra sẽ có sức thuyết phục hơn.
Không sử dụng Bắc Đẩu kiếm mặc dù sẽ giảm xuống một bộ phận thực lực nhưng Nhiếp Vân cũng không sợ hãi, bằng vào chín loại thiên phú vừa gia tăng cùng hai thiên phú top mười nguyên khí sư, võ đạo sư, cho dù đối phương là Tiên Quân cũng có thể đánh chết.
- Trường kiếm? Ta có một thanh, chỉ là nửa bước tạo hóa tiên khí, trước cho mượn ngươi dùng đi!
Quỳnh Nhai trưởng lão lấy ra một thanh trường kiếm.
- Tốt, là nó!
Đôi mắt Nhiếp Vân sáng ngời.
Thanh kiếm này so ra còn kém Bắc Đẩu kiếm nhưng hàn quang bắn ra khắp bốn phía, là một thanh hảo kiếm hiếm có, cũng có thể gia tăng thực lực của hắn, sức chiến đấu càng mạnh hơn nữa.
- Thanh kiếm này của ta tên là Hàn Quang, cũng không sợ ngươi chê cười, năm đó sau khi đạt được nó vẫn không cách nào luyện hóa, cũng chưa từng dùng qua, cho ngươi cũng không thành vấn đề, chỉ sợ ngươi sử dụng không... Cái gì? Đừng nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tan-dan-dien/2143503/chuong-1719.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.