Tay phải thiếu niên cầm đồ vật, bày tay trái nhẹ nhàng vuốt ve, mọi người nhìn thấy liền hít khí lạnh, toàn thân chấn động.
Bởi vì trong tay của hắn đang cầm một con Thanh Long!
Ma giới Thanh Long Hoàng!
- Tu... La vương?
Đầu óc mọi người như nổ tung.
- Không sai, nhiều năm không ra ngoài như vậy nhưng vẫn có người nhận ra nha.
Nhiếp Đồng cười nhẹ tiến lên như thuấn di, hắn đi vài bước tới trước mặt mọi người.
- Ngươi muốn làm gì?
Nhìn thấy động tác của hắn, sắc mặt mọi người thay đổi, cả đám run rẩy như cầy sấy.
Đối mặt với thiên đạo sư Thai Lăng Nguyệt cũng không làm bọn họ sợ hãi, đối mặt Nhiếp Vân sát phạt quả quyết chỉ làm bọn họ bỏ chạy, hơn nữa một lòng muốn báo thù, đối mặt với thiếu niên gầy yếu trước mặt bọn họ không có nửa điểm tâm lý phản kháng, vẻ mặt tái nhợt, toàn thân căng cứng.
Tu La Vương!
Hung nhân tuyệt thế hủy diệt thời kỳ thượng cổ, vô số cường giả tới chiến đấu nhưng không tháng, là nhân vật siêu cấp đáng sợ tới cực điểm!
Ngay cả đám người Đà Sơn Phật Tổ với gương mặt biến thành khó coi, hắn chắp tay trước ngực sau đó hai tay không tự chủ run rẩy.
Người có tên cây có bóng, danh khí Tu La Vương thật sự quá lớn, đã lớn tới mức làm bọn họ cảm thấy khủng bố.
- Không làm gì, chỉ muốn thương nghị với các ngươi một chuyện!
Nhiếp Đồng tiếp tục vuốt ve Thanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tan-dan-dien/2143496/chuong-1712.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.