- Nhiếp Vân? Ngươi là người nào? Niệm Đà Loa Bỉ Ngạn Hoa là thánh vật của Phật môn chúng ta, chuyên môn tôi luyện đệ tử cửa Phật, ngươi vẫn là lưu lại đi!
Cường giả Tiên Quân của Phật môn chưa từng nghe qua cái tên Nhiếp Vân này, nhướng mày khẽ nói.
- Đúng vậy, để Bỉ Ngạn Hoa lại, loại vật này, không phải ngươi có thể nhúng chàm!
Tiên Quân Nho môn cũng cao giọng la lên.
- Lưu lại? Nếu như ta nhớ không lầm, là các ngươi nói Bỉ Ngạn Hoa người có đức thì được, ta đã có thể luyện hóa nó, nói rõ hữu duyên, tại sao phải giao ra?
Nhiếp Vân nói.
Nói giỡn, thật vất vả luyện hóa được bảo bối, để cho hắn giao ra, nằm mơ!
- Thanh niên, ngươi trẻ tuổi như vậy thì có loại thực lực này, sau lưng nhất định có thế lực lớn, ngươi không ngại nói ra gia tộc của mình, có lẽ ta có thể bán cái mặt mũi!
Thấy hắn không kiêu ngạo không siểm nịnh, tựa hồ không thèm để ý uy nghiêm của cường giả Tiên Quân, Tiên Quân Phật môn nhướng mày hỏi.
Có loại biểu hiện này, nói rõ đối phương hoặc là có đủ thực lực, hoặc là thế lực sau lưng rất lớn.
Tuy bọn họ là cao thủ Phật môn cao thủ Nho môn, nhưng Linh giới vẫn có một ít gia tộc cực kỳ lợi hại phải chú ý!
- Tán tu mà thôi, sau lưng không có gia tộc!
Nhiếp Vân khoát tay.
Phía sau hắn hoàn toàn chính xác không có gia tộc, có thể có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tan-dan-dien/2143448/chuong-1664.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.