- Bẩm báo Long Hoàng đại nhân! Sứ giả Khu Tu tháp tới!
Con mắt của Thanh Long Hoàng vừa nhìn nơi Nhiếp Vân ẩn thân, ngoài điện liền vang lên một tiếng bẩm báo.
- Để cho hắn tiến đến!
Thanh Long Hoàng tựa hồ cái gì cũng không phát hiện, một lần nữa ngẩng đầu lên.
- Nguy hiểm thật...
Nhiếp Vân thở ra một hơi, lúc này mới phát hiện, trên lưng đã ướt nhẹp.
Đạt tới Tiên Quân cảnh, đối với nguy hiểm sẽ có cảm giác biết trước rất mạnh, tuy từ khi Thanh Long Hoàng xuất hiện, hắn liền giấu ở trong Tinh Cung, một cử động nhỏ cũng không dám, nhưng loại cảm giác biết trước này vẫn để cho con mắt của Thanh Long Hoàng nhìn qua.
Nếu không phải người của Khu Tu tháp đúng lúc tới, chỉ sợ lần này sẽ bị phát hiện, không có khả năng ẩn thân!
Đích thật là hung hiểm trong hung hiểm!
Tiên Quân thật quá đáng sợ!
Cho dù hắn đã có được sức chiến đấu Vương Tiên cảnh đỉnh phong, nhưng ở trước mặt Tiên Quân, như trước không khác gì con sâu cái kiến, không có ý niệm phản kháng chút nào.
Đông đông đông đông!
Thời điểm Nhiếp Vân âm thầm may mắn, ngoài điện vang lên tiếng bước chân, rất nhanh hai bóng người đã đi tới, một người trong đó đúng là Khu Tu sư bát phẩm lúc trước hắn ở phế tích nhìn thấy!
Vị Khu Tu sư bát phẩm này, thoạt nhìn khoảng bốn mươi tuổi, mặc trường bào, lông mi mang theo uy nghiêm rất mạnh, xem xét liền biết rõ mặc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tan-dan-dien/2143398/chuong-1614.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.