Nhiếp Vân vốn muốn theo phía sau, do dự một lúc liền dừng lại.
Hắn thân là khu tu sư, có nghĩa vụ bảo hộ khu tu sư công hội, một khi động thủ sẽ phá hư kế hoạch, đến lúc đó còn muốn tìm kiếm Thất Tâm Long Châu quá khó khăn.
Khu Tu Tháp thân là thế lực mạnh nhất thiên địa lục, tự nhiên không phải dễ sống chung như thế, hắn càng giúp càng loạn, càng phá hư tiết tấu của Tu La, nếu thế còn không bằng tọa sơn quan hổ đấu.
Về phần khu tu sư công hội có chết nhiều người hay không...
Trên thực tế chết nhiều người hơn nữa liên quan gì tới ta? Năm đó lúc ta bị diệt môn sao không có kẻ nào đứng ra nói một câu?
Tuy ma tính trong người Nhiếp Vân bị Đạm Thai Lăng Nguyệt tiêu trừ, nhìn thì có vẻ như hắn không còn nhập ma nhưng trên thực tế bản thân hắn vẫn mang theo ma tính.
Rất nhiều người trong khu tu sư công hội luôn miệng nói bảo hộ Linh giới, trên thực tế làm không ít kẻ là thật giả lẫn lộn tai họa Linh giới, loại người này không có ân tình gì với hắn, dựa vào cái gì hắn phải phá hư kế hoạch đi cứu chứ?
Lẳng lặng chờ đợi chừng mười phút, hắn nhìn thấy ba đầu Tu La vẻ mặt hưng phấn bay ra.
Xem ra chiến đấu trong khu tu sư công hội đã chấm dứt, kiến trúc lúc trước cũng biến thành phế tích.
- Vừa rồi ta cố ý lưu lại người sống, nhất định sẽ mang chuyện hô nay truyền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tan-dan-dien/2143382/chuong-1598.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.