- Yên tâm đi, sớm thương nghị xong, cũng không nói không giữ lời.
Lại có ba người lên tiếng, hiển nhiên là người phụ trách của ba tông môn kia.
- Ngũ Phương Môn, Cửu Phẩm Các, Thanh Dương tông, Giáng Trần Giáo...
Nghe vài cái tên này, ánh mắt Nhiếp Vân lộ ra vẻ kinh ngạc.
Mấy tông môn này là tông môn nhất lưu tiếng tăm lừng lẫy trong Linh, đều không kém hơn Bố Vũ Môn bao nhiêu, bốn tông môn liên thủ cho nên thực lực càng mạnh, khó trách có thể tập trung hơn mười cường giả Kim Tiên, quả nhiên đáng sợ!
- Nếu tất cả mọi người đã đáp ứng, chúng ta vào đi thôi!
Thanh Linh Các chủ lên tiếng đầu tiên thét dài, hắn thả người bay vào trong cửa đá.
Ầm ầm!
Còn chưa đi tới cửa đá trước mặt, đột nhiên bầu trời xuất hiện lực lượng cường đại mang theo đao quang quét ngang mấy chục dặm, nhìn tốc độ và uy thế như vậy, Thanh Linh Các chủ không dừng lại nhất định sẽ bị chém thành hai đoạn.
- Người nào!
Thanh Linh Các chủ đã giật mình, hắn không dám lên trước cho nên dừng bước, hắn tức giận sắc mặt khó coi và quát lớn.
- Bảo tàng này không phải của các ngươi, cút đi cho ta.
Đao mang biến mất, một giọng nói mang theo sát khí vang lên.
- Không phải của chúng ta? Chúng ta nhiều người tốn sức công kích phong ấn, chẳng lẽ chỉ bằng một câu của ngươi là phải dừng bước sao?
- Hừ, là ai, hãy xưng tên ra, Ngũ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tan-dan-dien/2143325/chuong-1541.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.