Trên mặt thiếu niên mỉm cười nhàn nhạt, hắn tươi cười nhìn đám người Điêu Tuyền, lời nói thanh tịnh rõ ràng nhưng sau khi nghe xong không sinh ra một tia áp lực, ngược lại cảm thấy phi thường thoải mái.
- Ngươi là ai? Đứng ở nơi đó nguy hiểm, nên đi ra đây đi.
Điêu Tuyền không nhìn ra thực lực của đối phương, cũng không biết hắn có dụng ý gì, lúc này hảo tâm nhắc nhở một câu.
Tuy không biết thiếu niên trước mặt dùng biện pháp gì có thể làm cho Dã Vô Tu La đứng nguyên tại chỗ không nhúc nhích, hắn cách một đầu Tu La Kim Tiên cảnh gần như vậy vẫn là chuyện nguy hiểm.
- Xem ra các ngươi hẳn là người phụ trách nơi này, trói buộc người của tộc ta lệnh binh cho các ngươi, nghĩ thật tốt!
Thiếu niên khẽ cười một tiếng, trên mặt cũng không có chút tức giận nào, ngược lại hắn bình thản như nước chảy bèo trôi.
- Được rồi, đã ta trở lại, loại chuyện này cũng nên chấm dứt, các ngươi an tâm đi thôi.
Hắn tươi cười một tiếng, thiếu niên chậm rãi vung tay của mình.
Động tác của hắn không nhanh, cũng không mang theo bất cứ thứ gì không thể tưởng tượng nổi nhưng mọi người cảm thấy nội tâm khó chịu, dương như không gian cả Khu Tu Tháp bị một mình hắn khống chế, tùy thời sẽ sụp đổ ngay sau đó.
- Là cao thủ, động thủ!
Đồng tử Điêu Tuyền co rụt lại, biết rõ gặp gỡ kình địch cho nên thét dài và tấn công.
Hắn có sức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tan-dan-dien/2143312/chuong-1528.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.