Còn lại Chiêu Hồn kỳ, Đàm Hoa nhất dương kính các loại, càng kém thiên phú Tiên Âm, Đầu Độc sư, Đại Lực sư, có lấy thì cũng vô dụng.
Tiếp tục nhìn xuống phía dưới, Nhiếp Vân càng xem càng bất đắc dĩ.
Quyền hạn cấp Thanh Đồng đối với người khác mà nói đã vô cùng cao, mỗi một bảo vật đều có thể làm cho người ta hoa mắt, nhưng mà đối với Nhiếp Vân mà nói, cấp bậc vẫn quá thấp. Những vật này đối với hắn mà nói, không có đủ lực hấp dẫn.
Khi hắn đang quan sát thì Hứa Hinh Thiến đã chọn xong ba thứ, trong đó có một loại chính là Cẩm Tú đan Tam phẩm mà Nhiếp Vân từng nhìn qua.
- Xem ra tiểu huynh đệ Nhiếp Vân đối với những thứ này cũng không có hài lòng a!
Thấy hắn chậm chạp không có đưa ra lựa chọn, Tiếu Đằng đạo nhân cười nói.
Ở bên ngoài hắn nói Nhiếp Vân là đồ đệ của hắn, kỳ thật chỉ có hắn tự mình biết rõ, thiếu niên ở trước mắt chỉ là người mà hắn tạm thời mời đến hỗ trợ mà thôi.
Trẻ tuổi như vậy mà đã có thực lực và thiên phú như thế, nếu nói đối phương không có bối cảnh, đánh chết Tiếu Đằng đạo nhân không tin.
Cho nên, khi không có người, thái độ của hắn với Nhiếp Vẫn vẫn lễ ngộ có thừa như trước.
- Không phải là không thoả mãn. Tiếu đằng tiền bối, ở đây có một ít loại khoáng thạch kỳ lạ không có cách nào luyện hóa hay không?
Nhiếp Vân nở nụ cười, sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tan-dan-dien/2143240/chuong-1456.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.