- Ngươi...
Nghe thấy hắn nói vậy, Liễu Mạc Yên sợ tới mức lùi về phía sau hai bước, sắc mặt khó coi.
Người khác uy hiếp nàng như vậy, nhất định nàng sẽ cho rằng nực cười. Mà tiểu tử trước mắt này đánh nàng thực sự, hơn nữa còn không ngừng đánh vào mặt, loại người này... khiến cho Liễu Mạc Yên nàng cảm thấy sợ hãi.
- Ha ha.
Thấy nàng lùi về phía sau, Nhiếp Vân khẽ cười một tiếng, quay đầu nhìn về phía Hứa Hinh Thiến đang đi tới, hắn nhẹ nhàng kéo tay nàng.
- Chúng ta đi.
Nói xong hai người bước vào truyền tống trận số năm, trong nháy mắt biến mất không thấy gì nữa.
- Đuổi.
Thấy quả nhiên Nhiếp Vân tiến vào truyền tống trận số năm, hai mắt Liễu Mạc Yên sáng ngời, quay đầu phân phó với tên đầu trọc một tiếng rồi chui vào.
Hai người Nhiếp Vân lần nữa mở mắt ra thì đã nhìn thấy bản thân tiến vào một thế giới tối tăm mờ mịt.
Khắp nơi đều tràn ngập Tu la sát khí, sát khí nồng đậm hình thành một mảnh cự long dài hẹp ngang trời, dữ tợn, đáng sợ, quỷ dị khó hiểu.
Chỉ liếc mắt nhìn Nhiếp Vân đã biết rõ nơi này so với Loạn Hải địa cung của Vân Vũ tông còn đáng sợ hơn nhiều.
Loạn Hải đại cung là một cái ao nhỏ, mà đây là một con sông lớn, hoàn toàn không thể so sánh.
Ô ô...
Đi về phía trước hai bước, trên không trung vang lên thanh âm nghẹn nghào, nức nở, cả Tu la sát khí
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tan-dan-dien/2143230/chuong-1446.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.