- Huyền Huyền quyết là tới từ Đạo Đức kính, thủy tổ của Đạo gia, huyền diệu khó giả thích, chúng diệu chi môn, cho dù chỉ là chi nhánh nhưng lại trực chỉ chân ý đại đạo, viễn siêu tất cả công pháp. Nếu như Nhiếp Vân này có thể hấp thu ba thành công lực của ta thì có thể thành công đột phá Thiên Tiên cảnh trung kỳ, thực lực tinh tiến, chỗ tốt vô cùng. Tuy nhiên, nhìn bộ dáng của hắn hiện tại, pháp quyết tu luyện quá thấp, chỉ sợ ngay cả một thành cũng không hấp thu được.
Tiếu Đằng đạo nhân nói.
Tâm tình của Nhiếp Vân tiêu dao thế giới, còn chưa bắt đầu hấp thu thì Tiếu Đằng đạo nhân đã tường rằng công pháp hắn tu luyện quá thấp, hấp thu không được tiên lực của hắn.
- Vậy làm sao bây giờ?
Hứa Hinh Thiến sốt ruột.
- Không có biệ npháp, ta và hắn không cùng một sư môn, có thể hấp thu bao nhiêu, có thể tấn chức hay không đành phải xem tạo hóa. Ta cũng không có biện pháo.
Tiếu Đằng đạo nhân còn chưa nói hết thì đột nhiên sững sờ.
Bởi vì thân thể thiếu niên ở giữa đại sảnh đột nhiên nhẹ nhàng lơ lửng, toàn thân tỏa ra một đoàn kim quang ấm áp, kim quang tựa như xúc tu lan tràn, một lát sau hội tụ thành màu thất thải.
- Đây là... Đại đạo thất huyền? Chuyện này.. Làm sao có thể?
Nhìn thấy màu thất thải trên người Nhiếp Vân, khuôn mặt vốn trầm tĩnh của Tiếu Đằng đạo nhân không khỏi biến đổi, toàn thân run rẩy.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tan-dan-dien/2143227/chuong-1443.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.