Loại quầy hàng quảng cáo như vậy không ít, cơ bản đều là đục nước béo cò, cầm một ít vật cổ quái kỳ lạ quý hiếm hy vọng có thể bán cái giá tốt.
Nghe gia hỏa kia hô khí lực mười phần, Nhiếp Vân tùy tiện nhìn lướt qua, đang muốn rời đi, đột nhiên lông mi nhảy lên.
Thời điểm đi dạo, hắn đã vận chuyển thiên phú Thần Thâu, chỉ cần có bảo bối, sẽ có bảo quang thiểm thước, như vậy để cho hắn không đến mức bỏ qua bảo bối, cái quầy hàng này hắn đã nhìn một lần, ai ngờ ở lúc muốn rời đi, trong mắt đột nhiên lóe lên bảo quang, sáng chói chói mắt, vượt qua bất kỳ vật phẩm nào ở trong đại điện.
Vội vàng quay người nhìn lại lần nữa, lại phát hiện bảo quang che dấu, nhìn không thấy cái gì rồi.
- Ân?
Hừ nhẹ một tiếng, Nhiếp Vân nhịn không được nghi hoặc.
Loại tình huống này trước kia chưa từng gặp qua a.
Trước kia chỉ cần là bảo bối, thiên phú Thần Thâu sẽ lập loè hào quang, hào quang càng thịnh càng trân quý, liếc có thể nhìn ra trình độ trân quý của vật phẩm, bảo quang lúc ẩn lúc hiện, loại tình huống này từ khi có được thiên phú Thần Thâu, còn chưa bao giờ xuất hiện qua.
Nhấc chân đi tới, thiên phú Thần Thâu không ngừng vận chuyển, lại không có phát hiện hào quang lập loè.
- Cổ quái!
Nói thầm một tiếng, Nhiếp Vân lần nữa ý định ly khai, phát hiện trong mắt lần nữa lóe lên hào quang.
- Là lân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tan-dan-dien/2143218/chuong-1434.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.