- Không có ý tứ, ở chỗ của ta còn cho ngươi khó xử!
Không để ý tới Tiết Vũ như đang nịnh nọt, Hứa Hinh Thiến đi tới, cười nhẹ nhàng, xin lỗi Nhiếp Vân.
- Hứa Hinh Thiến, ngươi đây là ý gì?
Thấy nữ hài không để ý tới hắn, ngược lại xin lỗi Nhiếp Vân, sắc mặt của Tiết Vũ thiếu gia lần nữa âm trầm xuống.
Chỉ cần không ngốc, thì có thể nhìn ra, cái này rõ ràng là không nể tình.
- Không có ý gì, chỗ này của ta, không dung được loại đại thần như Tiết Vũ thiếu gia, còn mời trở về đi!
Hứa Hinh Thiến mặt không biểu tình nói.
- Cho mặt không biết xấu hổ, Hứa Hinh Thiến, đây chính là ngươi nói! Đến lúc đó hi vọng ngươi đừng cầu ta!
Tiết Vũ thiếu gia không nghĩ tới đối phương sẽ xé rách da mặt như thế, khóe miệng co quắp, không chút che dấu uy hiếp.
- Mời ly khai tiểu viện của ta!
Sắc mặt Hứa Hinh Thiến trầm xuống.
- Ngươi đã không biết phân biệt, năm nay ta sẽ để cho ngươi vì chuyện ngày hôm nay mà hối hận!
Tiết Vũ thiếu gia quát lạnh, hất tay áo quay người đi ra ngoài, chỉ chốc lát liền biến mất trong tầm mắt mọi người.
- Không có ý tứ...
Thấy hắn ly khai, Hứa Hinh Thiến xoa xoa mi tâm, tựa hồ đối với uy hiếp kia, có không ít hoang mang.
- Làm sao vậy? Thân phận người này rất cao?
Thấy bộ dáng của nàng, Nhiếp Vân kỳ quái hỏi.
- Tiết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tan-dan-dien/2143214/chuong-1430.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.