Phù Diêu cùng “Vân Vũ Tử” tựa hồ cũng biết một khi tiểu tử kia đào tẩu, tất cả vất vả đều uổng phí, nên không có kích liệt chiến đấu, mà lẫn nhau cảnh giác, đồng thời quay người ra tay với Nhiếp Vân.
Ầm ầm!
Một cường giả Kim Tiên cảnh Nhiếp Vân liền ngăn không nổi, hai đại cao thủ đồng thời xuất kích thiên hôn địa ám, nhật nguyệt vô quang.
- Âm Sát hồ lô bạo!
Ở trong công kích cực lớn, đột nhiên vang lên một thanh âm kiên định, ngay sau đó hai người cảm thấy trước mắt vẽ một cái, toàn bộ không gian bị một mảnh âm sát khí nồng đậm che kín, rốt cuộc thấy không rõ lắm.
- Hừ!
Bàn tay của “Vân Vũ Tử” trảo một cái, âm sát khí đầy trời liền triệt để biến mất, vốn tưởng rằng có thể tìm được thiếu niên, lại phát hiện trước mặt rỗng tuếch, nào có nửa cái bóng người.
Đối phương rõ ràng ở lúc hai đại cường giả Kim Tiên cảnh công kích, biến mất vô tung vô ảnh!
- Thằng này khẳng định không chết, tìm kiếm cho ta, đào ba thước đất cũng phải móc ra cho ta!
Tinh thần của “Vân Vũ Tử” quét qua, bao phủ cả tông môn, kết quả lại không phát hiện một bóng người, không khỏi rống to, thanh âm gào thét như khóc như tố, âm hàn tận xương.
- Hỗn Độn linh dịch của ta, ngươi vậy mà luyện hóa thi thể tổ tiên, đại nghịch bất đạo, chết cho ta!
Phù Diêu đại nhân thật vất vả lao xuống lúc này cũng phát hiện Nhiếp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tan-dan-dien/2143204/chuong-1420.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.