- Rất khó đi ra?
Nhiếp Vân có chút không hiểu nổi.
- Hắn đã có thể giam giữ vào, lại để cho hắn mang đi ra không được sao! Rất khó sao?
- Chỉ mong có thể đơn giản như vậy!
Đặng Tiêu siết chặt tay, một lát sau, nhìn về phía Nhiếp Vân nói.
- Diệp Thần... Sư huynh, có thể phiền toái ngươi giúp ta đi Hà Võ điện, cứu muội muội ta ra hay không?
Nàng biết rõ không phải là đối thủ của Nhiếp Vân, nên cải xưng hô thành sư huynh.
- Được rồi, ta vừa vặn có thời gian, thừa cơ qua đi xem Hà Võ điện kia một chút, đến cùng có chỗ đặc thù gì!
Bây giờ cách Hỗn Độn linh dịch triệt để ngưng tụ thành công còn có hơn hai ngày, tu vi vừa mới tấn chức cũng không có khả năng đột phá, còn không bằng cùng Đặng Tiêu qua đi xem, xem xem Hà Võ điện trong miệng nàng đến cùng có bao nhiêu lợi hại.
- Đa tạ!
Thấy đối phương đáp ứng, Đặng Tiêu nhẹ nhàng thở ra.
- Vậy tốt, hiện tại chúng ta liền đi, bất quá trước đây, trước tiên giải quyết mấy bại hoại lại nói!
Trước kia thu phục Nam Cung Khiếu, Nhiếp Vân sợ chiến đấu quá mức kịch liệt khiến cho một ít trưởng lão của Vân Vũ Tông chú ý, nên sớm phong tỏa gian phòng, cho nên mặc dù bọn người Từ Siêu đứng ở bên ngoài cũng không phát hiện.
- Từ Siêu, mấy người các ngươi tiến đến!
Nam Cung Khiếu hô một câu.
Rầm rầm!
Nghe được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tan-dan-dien/2143192/chuong-1408.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.