Hắn tựa hồ bị Tu La quản chế, đối phương hạ xuống tử lệnh, mặc dù đông điện nguy cơ trùng trùng, cũng chỉ có thể cắn răng tiến lên.
- Đây là ngọc bài thủ lệnh của đệ tử Đan Dược Điện, là trước kia ta chuẩn bị, có thứ này có thể làm cho một ít trận pháp không chủ động công kích!
Đặng Tiêu đưa tới một ngọc bài.
Nam Cung Khiếu tiếp lấy, tinh thần quét qua, phát hiện không có vấn đề gì, lúc này mới để ở trong ngực.
- Đi thôi!
Thấy hắn cẩn thận như vậy, Đặng Tiêu cười lạnh một tiếng, thân thể mềm mại nhoáng một cái, đi vào đông điện.
Đan Dược Điện cực kỳ to lớn, Đông Tây Nam Bắc Tứ đại cung điện, từng cái đều chiếm cứ phạm vi rất lớn, Nhiếp Vân biết rõ đây là cơ hội tốt theo bọn hắn lẫn vào, nên không do dự theo sát ở phía sau.
Hắn thân là đệ tử Đan Dược Điện, loại ngọc bài này vừa vặn có một cái, nên không có cố kỵ gì.
Đông điện bình thường chỉ có Sử Tần trưởng lão mới có tư cách vào, ngay cả Đặng Tiêu cũng không cho phép, hai người vừa tới trước cửa đã bị một đạo trận pháp bao phủ, tựa hồ cần phân biệt rõ thân phận.
Đặng Tiêu sớm biết loại tình huống này, lòng bàn tay nhiều ra một thứ gì, tản mát ra một khí tức khó hiểu, che lấp khí tức của hai người.
- Là khí tức linh hồn của Sử Tần trưởng lão... Xem ra Đặng Tiêu sớm đã chuẩn bị xong, chẳng biết tại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tan-dan-dien/2143183/chuong-1399.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.