- Hắn là Diệp Thần sư đệ hôm nay mới được phân phối đến Đan Dược Điện, chuyện ta đáp ứng ngươi sẽ làm, không nên tìm hắn phiền toái, hắn cái gì cũng không biết!
Chứng kiến bộ dáng của hắn, nhớ tới người này có thù tất báo, Đặng Tiêu vội vàng nói.
- Vừa được phân phối đến đây sao?
Sắc mặt Nam Cung Khiếu càng âm trầm.
- Sư tỷ, nguyên lai ngươi ở nơi này! A, Đại sư huynh!
Nghe được tiếng la của Đặng Tiêu, Nhiếp Vân biết rõ không cách nào lẩn tránh, đi tới, chứng kiến Nam Cung Khiếu liền giả ra vẻ mặt bối rối.
Ở trên đường tiến vào tông môn bái kiến Nam Cung Khiếu, nếu lúc này giả bộ không biết, thì quá rõ ràng rồi.
- Nguyên lai là ngươi, đệ tử của Phiền Lạc trưởng lão... Ngươi rất tốt!
Nam Cung Khiếu nhận ra hắn.
- Không nghĩ tới Đại sư huynh còn có thể nhớ kỹ ta, thật sự là vinh hạnh, ta mới nhập môn, hi vọng Đại sư huynh đề điểm nhiều hơn!
Nhiếp Vân giả bộ như thụ sủng nhược kinh.
- Đề điểm? Yên tâm đi, Đại sư huynh sẽ hảo hảo đề điểm ngươi!
Nam Cung Khiếu đi tới, nhẹ nhàng vỗ bờ vai của Nhiếp Vân hai cái, thoạt nhìn thái độ hòa ái, ngữ khí hữu hảo.
- Ân?
Bàn tay của đối phương vỗ nhẹ vào trên người, Nhiếp Vân lập tức cảm thấy một cổ lực lượng đặc thù dũng mãnh vào thân thể, lặng lẽ che dấu ở trong người.
- Lại là sát độc? Gia hỏa thật lợi hại,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tan-dan-dien/2143180/chuong-1396.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.