Người này hoàn toàn chính xác cực kỳ cổ quái, chẳng những tính tình quái, tính cách cũng có chút quái dị, chỉ cần không hài lòng sẽ giận dữ, đánh chết người.
Sở dĩ Đặng Tiêu có thể sống tới bây giờ, hơn nữa trở thành đệ tử chân truyền, nguyên nhân rất đơn giản, bởi vì nàng là Luyện Đan Sư.
Mặc dù Khu Tu sư biết luyện chế đan dược, nhưng không phải Luyện Đan Sư chân chính, rất nhiều đan dược còn cần Luyện Đan Sư ra tay mới có thể phát huy hiệu quả tốt nhất.
Chính vì có điều kiện này, mới khiến cho nàng có thể sống sót ở chỗ này, hơn nữa bởi vì đan dược sung túc, tốc độ tấn cấp cực nhanh.
Về phần sau khi trở thành đệ tử chân truyền vì sao không ly khai, chỉ sợ cùng Sử Tần trưởng lão có quan hệ nhất định, dù sao không có trưởng lão nào vì thu Đặng Tiêu làm đệ tử mà đắc tội hắn.
- Đan Dược Điện tổng cộng chia làm bốn khu vực, Đông Tây Nam Bắc, bốn khu vực này chúng ta có thể tiến vào ba cái Tây Nam Bắc, khu Đông là trụ sở của Sử Tần trưởng lão, tốt nhất không nên vào, bằng không thì, coi như là ta, cũng không cách nào bảo trụ tánh mạng của ngươi...
Đặng Tiêu nói cho Nhiếp Vân một chút quy củ cùng yêu cầu.
Vừa giảng thuật xong, lại đột nhiên nghe được ngoài cửa vang lên tiếng bước chân, nghe được thanh âm này, sắc mặt Đặng Tiêu ngưng tụ:
- Sử Tần trưởng lão đến rồi!
Nhiếp Vân quay đầu nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tan-dan-dien/2143178/chuong-1394.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.