Nếu như không khó khăn, hiện tại hắn dung hợp thiên phú, khẳng định không chỉ bốn, nhất định sẽ thêm nữa...
- Khẳng định không dễ dung hợp, bất quá luôn có một tia hi vọng, tu luyện đơn thuần muốn để cho đan điền dung hợp mà nói, chỉ sợ một ngàn năm cũng làm không được!
Hứa Hinh Thiến nói.
- Ân!
Đối với cái này, Nhiếp Vân tỏ vẻ đồng ý.
Nếu như chỉ bằng vào tu luyện muốn đan điền dung hợp, không biết phí bao nhiêu thời gian, mà mượn nhờ ngoại lực, hoặc là cơ duyên xảo hợp, tốc độ sẽ tăng nhanh không ít.
Dùng chính hắn làm thí dụ, nếu như không đến Linh giới, không tiếp xúc Tu La, muốn dung hợp bốn đan điền, chỉ sợ cho một vạn năm cũng chưa hẳn có thể hoàn thành.
Lúc nói chuyện, hai người đã bay vút mấy trăm dặm, Thương Vĩnh bị điện giật còn không có khôi phục, nên không cùng tới.
Xèo...xèo C-K-Í-T..T...T!
Lại đi mấy trăm dặm, đột nhiên Tuyết Lôi Thú ngừng lại.
Dương mắt nhìn đi, lúc này hai người mới phát hiện đi vào trước mặt một ngọn núi, Cửu Dương Sơn độ ấm cực nóng, mà trên ngọn núi này lại chất đầy tuyết đọng, hàn khí bức người, không hợp hoàn cảnh chung quanh.
- Ngọn núi này sở dĩ xuất hiện tuyết đọng, khẳng định bởi vì toàn bộ sơn thể đặc biệt rét lạnh, cho nên, nếu có Tuyết Lôi Trì mà nói, nên ở trong sơn mạch hoặc là phía dưới!
Nhìn kỹ một vòng, Hứa Hinh Thiến phán đoán, nàng vừa dứt lời, Nhiếp Vân liền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tan-dan-dien/2143157/chuong-1373.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.