- Ân?
Những khí tức này vừa tiến vào trong cơ thể Khâu Trọng, Nhiếp Vân lập tức cảm thấy linh hồn rung động, rốt cuộc cảm ứng không đến Diễm Hỏa giấu ở sâu trong linh hồn đối phương.
- Thật lợi hại!
Thấy đối phương vừa ra tay liền tiêu trừ chuẩn bị lưu lại ở sau của mình, Nhiếp Vân nhịn không được đối với thanh niên này lau mắt mà nhìn.
Xem ra cho dù không phải Khu Tu sư tứ phẩm, người thanh niên kia cũng không phải thế hệ đơn giản.
- Đã giải trừ lạc ấn, cho hắn dùng đan dược này!
Tiêu trừ Diễm Hỏa xong, thanh niên thở ra một hơi, cổ tay khẽ đảo ném ra một cái bình ngọc.
Khâu Lân biết rõ quan hệ tới tánh mạng của nhi tử nên không dám lãnh đạm, vội vàng mở chai, lấy ra một viên thuốc nhét vào trong miệng Khâu Trọng, dùng Tiên lực trợ giúp tiêu hóa dược lực.
Hô!
Dược lực khuếch tán, chỉ chốc lát toàn thân Khâu Trọng cốt cách loạn hưởng, xương cốt vỡ vụn lần nữa tốt lên, khí tức uể oải muốn chết cũng dần dần khôi phục lại.
Thời gian uống cạn chung trà, Khâu Trọng mở mắt.
- Đan dược thật là lợi hại, đã sắp bằng thiên phú Trị Liệu sư rồi!
Thấy một màn như vậy, Nhiếp Vân khiếp sợ.
Hiệu quả của viên thuốc này, đã sắp theo kịp thiên phú Trị Liệu sư.
- Cha? Ngươi cứu ta ra rồi...
Mở to mắt, Khâu Trọng nhìn một vòng, vội vàng đi tới trước mặt phụ thân.
- Ân!
Khâu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tan-dan-dien/2143117/chuong-1333.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.