Xem ra mặc kệ Cửu Dương Sơn cách nơi này bao xa, cũng phải đi qua xem rồi, bất luận Tu La di tích hay khí tức đặc thù để cho vô danh pháp quyết vận chuyển, đều đáng giá hắn tới.
- Nếu như tiền bối muốn đi Cửu Dương Sơn, Giao Long Mã của phủ thành chủ chúng ta có thể để cho tốc độ của ngươi nhanh hơn chút ít!
Tựa hồ nhìn ra ý định của Nhiếp Vân, Mẫn Ngạn nói.
- Vậy ta liền không khách khí, mượn vài con Giao Long Mã sử dụng!
Nhiếp Vân cũng không chối từ.
Linh giới không gian áp chế quá lớn, không thể phi hành, chỉ bằng vào đi đường mà nói không biết hao phí bao nhiêu thời gian.
Ngụy gia cưỡi chỉ là ngựa bình thường, tối đa ngày đi nghìn dặm, mà phủ thành chủ nói Giao Long Mã, nghe nói ẩn chứa Giao Long huyết mạch, một ngày có thể nhẹ nhõm đi năm nghìn dặm, mặc dù Cửu Dương Sơn xa, nhưng chỉ tối đa hai ngày lộ trình.
- Tiền bối muốn đi tìm loại khoáng thạch này mà nói, ta có thể dẫn đường!
Mẫn Tích Tích nói.
- Ta cũng đi theo tiền bối!
Ngụy Dã nói:
- Vừa vặn cũng có thể mang tiền bối đi xem...
Hắn nói không hết lời, nhưng Nhiếp Vân biết là chỉ Tu La di tích.
- Vậy tốt, đa tạ các vị, buổi sáng ngày mai chúng ta xuất phát!
Nhiếp Vân nói.
Sở dĩ đợi đến ngày mai, một là vì Mẫn Tích Tích vừa tỉnh lại, khẳng định phải cùng phụ mẫu nói chuyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tan-dan-dien/2143098/chuong-1314.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.