- Không sao!
Nhiếp Vân tùy ý khoát tay.
Đáng thương tấm lòng của cha mẹ trong thiên hạ, nữ nhân này có thể nói như vậy, hắn cũng không thèm để ý.
- Khu Tu sư Kim Vân thì thế nào? Lần trước Khu Tu sư nhị phẩm kia cũng không thành công, ngược lại làm hại nữ nhi của ta càng thêm nghiêm trọng...
Trung niên phu nhân khóc lên.
- Người đâu, mau mang phu nhân đi!
Thấy thê tử gào khóc, Mẫn Ngạn vội vàng quát, để hạ nhân dẫn nàng ra ngoài.
Không để ý tới trung niên phu nhân khóc rống, Nhiếp Vân đi vào gian phòng, giương mắt nhìn đi, chỉ thấy một thiếu nữ trẻ tuổi nằm ở trên giường, con mắt đóng chặt, bởi vì quanh năm bị Tu La sát khí xâm nhập nên lộ ra cực kỳ gầy yếu.
- Các ngươi đều lui ra ngoài, ta một mình nhìn xem!
Bởi vì đối phương là thiếu nữ, Nhiếp Vân bất tiện dùng Thiên Nhãn quan sát, quay đầu phân phó một tiếng.
- Vâng!
Bọn người Mẫn Ngạn, Ngụy Dã lui ra ngoài, thuận tay đóng cửa lại.
Đi tới trước mặt nữ hài, ngón tay của Nhiếp Vân nhẹ nhàng đáp lên chủ mạch, một cổ Mộc Sinh chi khí dọc theo kinh mạch đưa qua.
- Ân? Kỳ quái, cổ Tu La sát khí này rõ ràng có kịch độc?
Cảm ứng thoáng một phát, Nhiếp Vân nhịn không được sững sờ.
Tu La sát khí trong cơ thể Mẫn Tích Tích hung hãn còn mang theo độc khí tối tăm mờ mịt, loại độc chất này rất cổ quái, không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tan-dan-dien/2143096/chuong-1312.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.