Nhiếp Vân không dám ly khai, vận chuyển Thiên Nhãn, thấy rõ ràng Tu La sát khí trong cơ thể Ngụy Dã phảng phất như thấy được vật đại bổ, chậm rãi chui vào trong cơ thể Ngụy Tuấn.
Bất quá cổ Tu La sát khí này giống như có được linh trí, cũng không tiến vào hết, mà xâm nhập một tia, chậm rãi thôn phệ dược tính trong cơ thể Ngụy Dã.
Tiến vào một tia đối với Ngụy Dã lão tổ mà nói vô dụng, Ngụy Tuấn cũng biết loại tình huống này, cố nén thân thể không khỏe, bàn tay không dám buông ra.
- Ân? Nguy rồi, cổ Tu La sát khí này thật thông minh, lại muốn lui về...
Giằng co một hồi, Tu La sát khí đột nhiên nhẹ nhàng khẽ động, không hề tới trước nữa, ngược lại lui ra ngoài.
Một khi cho cổ sát khí này lui về, trước kia làm hết thảy sẽ uổng phí, Nhiếp Vân lắc thân đi tới bên cạnh, bàn tay điểm tới.
Ầm ầm!
Thiên Nhãn Võ Đạo chi khí theo bàn tay hai người xâm nhập trong cơ thể Ngụy Tuấn, Nhiếp Vân định dùng đạo dung hợp chi khí này hấp dẫn Tu La sát khí lần nữa.
Xì xì xì!
Ai ngờ Tu La sát khí tựa hồ sớm biết rõ cổ dung hợp chi khí này sẽ đi qua, cũng không để ý tới Thiên Nhãn Võ Đạo chi khí tiến vào trong cơ thể Ngụy Tuấn, ngược lại tốc độ đột nhiên nhanh hơn, mạnh mẽ lao đến Nhiếp Vân.
- Nguy rồi!
Sắc mặt của Nhiếp Vân thoáng một phát thay đổi.
Mặc dù hắn là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tan-dan-dien/2143091/chuong-1307.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.