- Tiểu nhân vật Tiên Lực cảnh...
Nhiếp Vân lắc đầu.
Tiểu nhân vật này thiếu chút nữa giết chết mình, nếu không phải thời khắc cuối cùng đột phá, còn không biết có thể sống sót hay không.
Hơn nữa một tiểu nhân vật như vậy, đánh Tinh Cung chi linh thiếu chút nữa tán loạn.
- Sở dĩ ta bị nàng đả thương, cũng không phải thủ đoạn của nàng, mà là bị Thần Vân mà Hoàng Vương lưu lại đánh trúng! U Minh Hoàng Vương là nhân vật thời kỳ thượng cổ, thực lực bản thân đã đạt đến Tinh Quân đỉnh phong nhất, nàng lưu lại thủ đoạn, đừng nói ta, cho dù lão chủ nhân phục sinh, cũng không nhất định là đối thủ! Nếu như không phải Hoàng Vương, cho dù thực lực của ta không được tốt lắm, chỉ bằng vào Minh Hinh, hừ, một vạn cái cũng không phải đối thủ của ta!
Tinh Cung chi linh đoán được cách nghĩ của Nhiếp Vân, vội vàng giải thích một câu.
- Tinh Quân đỉnh phong nhất?
Không để ý tới nàng tự kỷ, Nhiếp Vân không nghĩ đến U Minh Hoàng Vương kia cư nhiên cường đại như thế, không khỏi sững sờ, trong mắt lập tức lộ ra một tia nghi hoặc.
- Không đúng, nếu như U Minh Hoàng Vương lợi hại như vậy, địa vị cao như thế, bảo vật khẳng định nhiều vô số kể, không đến mức tốn hao lực lượng như vậy tới cướp đoạt Bắc Đẩu tinh cung a!
U Minh Hoàng Vương, đã được xưng Vương, nhất định là lãnh đạo tối cao của U Minh nhất tộc, cường giả loại này, bảo bối gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tan-dan-dien/2143068/chuong-1284.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.