- Bốn? Ngươi nói bốn người là ta, Lạc Khuynh Thành, Bách Hoa Tu và Dịch Thanh?
Sắc mặt Nhiếp Vân phi thường khó coi.
Trong nhóm người này chỉ có bốn người trẻ tuổi nhất, nếu như nói tràn ngập sinh cơ cũng chỉ bốn người bọn họ.
- Đúng!
Minh Hoành gật đầu.
Trong nháy mắt tất cả mọi người tập trung ánh mắt nhìn lên người Bách Hoa Tu, Lạc Khuynh Thành và Dịch Thanh.
Hướng Vinh Chi Thụ bị suy bại khí tức vờn quanh biến thành cây cối đặc thù, mang theo ý cảnh vui sướng hướng quang minh, phải có sinh cơ cường đại bổ sung mới có thể làm nó phát triển.
Hiện tại trong một đám người, đại bộ phận đều đạt tới tuổi già, trong cơ thể không còn sinh cơ, mặc dù dùng máu tươi hiến tế cũng không có tác dụng gì.
Nhiếp Vân là hạch tâm của mọi người, khẳng định không thể dùng máu tươi hiến tế, có thể làm chuyện này chỉ còn ba người.
- Nhiếp Vân, để ta tới, trên đường đi ta cũng không có giúp đỡ cái gì, có thể sử dụng máu tươi hiến tế giúp ngươi tiến vào Bắc Đẩu tinh phủ, cho dù ta chết cũng cảm thấy có giá trị!
Đột nhiên Dịch Thanh nhẹ nhàng cười cười, đi tới.
- Nên để ta tới đi, ta cũng không có giúp đỡ cái gì, bây giờ có thể hỗ trợ thì không gì tốt hơn.
Bách Hoa Tu cũng đi tới.
- Ta nên đi...
Lạc Khuynh Thành nói.
- Được rồi, đều đừng nói, ba người các ngươi không cần ai hiến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tan-dan-dien/2143046/chuong-1262.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.