- Bắc Đẩu tinh cung là pháp bảo cực kỳ cường đại, khí linh đã có trí tuệ không kém gì nhân loại, chúng ta tế tự chính là hắn!
Giang Thiệp suy nghĩ và lên tiếng.
- Bắc Đẩu tinh phủ Tinh Cung chi linh, thì ra là thế!
Nhiếp Vân hiểu ra.
Trước kia có nghe nói qua chuyện khí linh, bảo bối cao cấp nhất mà hắn thấy qua chính là Kiếm Thần Chi Kiếm, U Minh Kiếm nhưng linh tính rất thấp, cũng không xem đó là chuyện quan trọng, nghe được khí linh cũng có thể diễn hóa thành sinh mạng không khác gì nhân loại thì hắn líu lưỡi.
- Ân? Khí linh có thể xuất hiện tánh mạng không khác gì nhân loại, nếu như tăng phẩm chất của Kiếm Thần Chi Kiếm lên cao hơn, có thể trợ giúp Trần Văn Húc khôi phục lần nữa hay không?
Trong đầu xuất hiện suy nghĩ như thế, Nhiếp Vân sững sờ.
Khí linh Kiếm Thần Chi Kiếm là Trần Văn Húc, khí linh U Minh Kiếm là Tạ Trương Huệ Tử, đây là đôi uyên ươn số khố, đến vẫn không thể ở cùng nhau, từ đó hóa thành khí linh của hai thanh Tiên Thiên Linh Bảo, nếu như có thể gia tăng phẩm chất của hai thanh kiếm này lên, có phải cũng sẽ gia tăng linh tính của chúng, một lần nữa sống lại?
Ân, nếu sau này đi Linh giới có thể chậm rãi nghiên cứu.
Nhiếp Vân vẫn có cảm giác cảm ơn với Trần Văn Húc, nếu như không phải vũ kỹ chi tủy của hắn, hắn không có khả năng nhanh chóng lĩnh ngộ kiếm tâm ý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tan-dan-dien/2143035/chuong-1251.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.