Lúc này giả vờ như không nghe thấy, không nên đắc tội là tốt nhất.
- Giang Thiệp bằng vào thực lực chân chánh đạt được vị trí thiếu tông chủ, hôm nay đại hôn chẳng khác gì hoàn thành lễ thành nhân, có thể kế thừa đại nhậm của Phỉ Thúy Kiếm Cung.
- Cho nên hôm nay, chẳng những là đại hôn của Giang Thiệp, còn là thời gian hắn kế thừa đại vị, Phỉ Thúy Kiếm Cung sẽ cầu nguyện thượng thiên, khẩn cầu gia trì linh hồn, cũng giúp hắn một lần hành động đột phá, có được thực lực khống chế kiếm cung.
Ho khan hai tiếng, ánh mắt đám đông tập trung nhìn sang, tông chủ lại lên tiếng.
- Kế vị đại điển?
- Tại sao tông chủ tuyên bố thoái vị nhanh như thế?
- Rốt cuộc xảy ra chuyện gì?
Tông chủ Phỉ Thúy Kiếm Cung tuổi cũng không lớn, chỉ mới hơn năm ngàn tuổi, đang độ tuổi xuân, dựa theo lẽ thường, ít nhất còn có mấy ngàn năm làm tông chủ, tại sao đột nhiên tuyên bố thoái vị, trước đó không có dấu hiệu nào báo trước, thật sự không thể dựa theo lẽ thường.
Lại nói đại hôn... Trưởng thành... Thoái vị cũng không cần phải nhanh như thế.
- Ngươi muốn thoái vị? Trước kia chúng ta đã từng nói qua điều kiện, ngươi muốn không giữ lời sao?
Mọi người nghi hoặc không dám hỏi, lão tửu quỷ tiến lên phía trước và lạnh lùng lên tiếng.
Tuy thực lực của hắn không bằng tông chủ Phỉ Thúy Kiếm Cung nhưng có tiểu Long và Nhiếp Vân làm chỗ dựa cũng không sợ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tan-dan-dien/2143031/chuong-1247.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.