Hắn hừ một tiếng, Nhiếp Vân không ngừng độc nội dung quan trọng của Đại Từ Đại Bi Bất Động Minh Vương Quyền và phối hợp với thiên phú tiên âm sư.
Mới bắt đầu âm thanh cực thấp, ít có thể nghe rõ, về sau càng ngày càng mạnh, mỗi một chữ như lôi đình nổ tung, như chuông lớn ngân vang.
Sau khi đọc càng ngày càng nhiều, trên không trung chậm rãi hình thành những phù văn của Phật môn, mà những phu văn này hình thành chữ “Vạn” và xoay tròn cực nhanh.
- Đây là cái gì?
- Công pháp Phật môn? Ngươi lại có công pháp Phật môn, ah... Tại sao có thể như vậy...
- Đáng giận a...
Đã xưng là ma, như vậy sẽ đối lập với Phật, dù là tâm ma cũng tốt, quỷ quái cũng được, gặp được công pháp Phật môn đều không thể thừa nhận, vô số ma ảnh đang bay trên không trung phát ra tiếng gào thét thê lương như quỷ khóc thần gào, chúng liên tục tiêu tán, một lần nữa biến thành vô hình.
- Ta đang làm gì... Như thế nào?
Văn minh chi ma bị công pháp Phật môn của Nhiếp Vân đẩy lui, đám người Tư Duẫn thanh tỉnh lại, vẻ mặt của bọn họ mờ mịt.
- Nơi này cổ quái, tiếp tục tiến lên phía trước, đừng có xoắn xuýt.
Sợ đám người Tư Duẫn biết rõ hành động của mình vừa rồi và tự trách, Nhiếp Vân cũng không nhiều lời, hắn lập tức mang mọi người tiến lên phía trước.
Ầm ầm!
Vừa đi không bao xa đã nhìn thấy một con sông lớn ngăn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tan-dan-dien/2143018/chuong-1234.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.