Cân nhắc đến điểm ấy, Nhiếp Vân quyết định tự mình tìm thông đạo.
Hắn có được thiên phú thiên nhãn hình thái thứ ba, lại có linh hồn ba ngàn thê độ, tìm kiếm sẽ đơn giản hơn nhiều, về phần đám người Minh Hoành có đuổi theo hay không, chỉ sợ bọn chúng bây giờ ốc còn không mang nổi mình ốc, muốn đuổi kịp bọn họ là chuyện không có khả năng.
Hơn nữa mặc dù đuổi theo cũng không có gì, có tiểu Long tọa trấn ở nơi này, đừng nói Minh Hoành, Minh Hinh, cho dù là Minh Giang đoạt xá thành công cũng chưa hẳn là đối thủ của nó.
Chỉ có điều tiểu Long thằng này có chút lười biếng, không dễ dàng ra tay mà thôi.
Vèo!
Sau khi bàn giao xong, Nhiếp Vân thi triển Phượng Hoàng chi dực và vận chuyển thiên hành chi khí, hắn chỉ lóe sáng là vượt qua rất xa.
Chung quanh có rất nhiều Vân Vụ Thú nhưng tốc độ của Nhiếp Vân thật sự quá nhanh, thời điểm bọn chúng phát ra công kích thì hắn đã bay xa, căn bản đuổi không kịp.
Qua mười giây hắn đã vượt qua mấy trăm vạn dặm
- Ân? Đó là cái gì?
Đột nhiên, thiên nhãn nhìn sang, một đồ vật như ngọn núi lớn xuất hiện trước mặt.
Ngọn núi này có màu sắc giống như Lạc Vân Chi Hải, nó như sương trắng và dung nhập vào cảnh tượng chung quanh, hoàn toàn cùng màu với thiên địa, nếu như không phải thiên nhãn cường đại thì căn bản không phát hiện ra nó.
- Là một con Vân Vụ Thú cực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tan-dan-dien/2143013/chuong-1229.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.