Nơi này thật sự rời xa đại lục Phù Thiên, nó nằm sâu trong thời không loạn lưu.
Trong thời không loạn lưu không có vật tham chiếu gì đáng nói, rất khó phân biệt phương hướng, nơi này cách đại lục quá xa, mặc dù linh hồn của Nhiếp Vân cũng không chạm tới, cho nên trong lúc nhất thời cũng không phân biệt được vị trí cụ thể.
- Nơi này là....
Tuy rất khó phân biệt nơi nào nhưng hắn vẫn nhận ra, nơi này là nơi hắn bị yêu nhân đánh lén vẫn lạc ở kiếp trước, Vạn Giới Sơn!
Bắc Đẩu tinh phủ lại nằm ở Vạn Giới Sơn... Điều này sao có thể?
Kiếp trước, yêu nhân xâm lấn đại lục, sanh linh đồ thán, vì giải cứu nguy cơ lúc ấy, tìm kiếm cơ hội đột phá cho nên hắn tìm kiếm sâu trong không gian loạn lưu, đánh bậy đánh bạ đi vào Vạn Giới Sơn, biết được trong đó lưu lại văn minh viễn cổ, có lẽ có đồ vật giúp mình đột phá.
Chính tại nơi này, Tang Hồng Y khi đó bị yêu linh phụ thể bày bẫy rập giết mình, mình cũng tàn sát chúng sạch sẽ.
Tại nơi này mình tìm được văn minh viễn cổ, pháp quyết vô danh tới từ nơi này.
Thời điểm tử vong mang theo không cam lòng rất lớn, mang theo thù hân mãnh liệt trọng sinh ba trăm năm trước, giật mình một giấc chiêm bao.
Vốn cho rằng không nhớ lại đoạn ký ức thống khổ này, không ngờ nó lại xuất hiện lần nữa, hơn nữa kiếp trước kiếp này đều tới nơi đây.
Chỉ có điều kiếp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tan-dan-dien/2143010/chuong-1226.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.