Thiên Yêu Thánh Hoàng quay người hừ nhẹ một tiếng.
- Yêu Thương, đi tàng bảo khố chuẩn bị vài món Tiên Thiên Linh Bảo mang tới cho đại nhân!
Nói xong tiện tay vung một tấm phù lục ra, bằng vào phù lục này có thể trực tiếp tiến vào tàng bảo khố.
Thiên Yêu Thánh Hoàng đang tìm đồ vật sâu trong thời không xa xôi bị chưởng giáo ấn của Nhiếp Vân cảm ứng nên vừa vặn trên đường trở về, sau đó giao chiến nên không biết tàng bảo khố bị chuyển sạch.
- Vâng!
Nàng cũng không biết Yêu Thương tự nhiên càng không biết, quay người rời đi.
- Đại nhân, ta có một việc không biết rõ còn muốn hỏi!
Thiên Yêu Thánh Hoàng hỏi.
- Nói đi!
Minh Hoành thuận miệng nói.
- Là như thế này, Nhân giới Linh Tư Huyền Điếu câu ra đồ vật có phải tới từ Linh giới hay không?
Thiên Yêu Thánh Hoàng hỏi.
Căn cứ nàng biết rõ tin tức, U Minh nhất tộc đã biến mất khỏi thế giới này đi Linh giới, mà Linh Tư Huyền Điếu có thể câu đồ vật từ trong U Minh ra ngoài, có phải nó là cái rãnh đi thông Linh giới hay không?
- Không phải!
Minh Hoành lắc đầu, chậm rãi nói ra:
- Linh Tư Huyền Điếu ở nơi này câu thông tới nơi U Minh nhất tộc ơ trước khi đi Linh giới, nó nằm sâu trong thời không loạn lưu, cũng chính là thời không lung khu theo lời của các ngươi, nơi này đã hoang vu, không có người ở lại.
- Thì ra là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tan-dan-dien/2142998/chuong-1214.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.