Chương trước
Chương sau
- Đúng vậy, đích thật là một nhân tài, nếu không lợi hại như vậy, chỉ sợ Yêu nhân nhất tộc từ thời kì của Võ Đạo sư tổ đã bị trảm giết sạch rồi, mà không phải như hiện tại càng phát triển càng lớn, chỉ từ số lượng đã viễn siêu Nhân loại!

Lão tửu quỷ tỏ vẻ đồng ý lời nói của Nhiếp Vân.

- Cũng không nên nâng uy phong người khác, diệt sĩ khí nhà mình, Nhân tộc chúng ta càng ngày càng hưng thịnh, số lượng bọn hắn nhiều, cũng không có nghĩa là thực lực chân chính mạnh! Tốt rồi, nói những cái này cũng vô dụng, chúng ta làm sao bây giờ? Trực tiếp xông đi đánh chết Yêu Hoàng lấy Chưởng Giáo ấn ra, hay nghĩ biện pháp khác?

Nhiếp Vân khẽ cười một tiếng nói.

Mặc dù hắn rất hiểu Yêu nhân, nhưng đối với Thiên Yêu Thánh Hoàng, Chưởng Giáo ấn biết không tỉ mỉ, lần này tới, chủ yếu là xem kế hoạch của lão tửu quỷ cùng Thiên Huyễn.

- Trực tiếp giết vào? Như vậy không ổn!

Lão tửu quỷ lắc đầu, trực tiếp không chấp nhận đề nghị của hắn.

- Thiên Yêu Thánh Hoàng là tồn tại như Võ Đạo sư tổ, thực lực thâm bất khả trắc, cho dù so với ngươi, cũng chỉ mạnh không yếu! Hơn nữa Thánh Hoàng thành bị hắn củng cố nhiều năm, sớm đã bền chắc như thép, không chê vào đâu được, cứng rắn tiến lên, cho dù ba người chúng ta vẫn lạc toàn bộ, chỉ sợ cũng không cách nào lấy Chưởng Giáo ấn ra! Lại nói, vạn nhất cậy mạnh, hắn hủy diệt Chưởng Giáo ấn hoặc ném vào ám lưu thì làm sao bây giờ?

Trong hư không loạn lưu, một ít ám lưu tuôn ra, thông hướng chỗ không biết tên. Mặc dù thực lực như Nhiếp Vân bây giờ đi vào cũng cửu tử nhất sinh.

Nếu Thiên Yêu Thánh Hoàng ném Chưởng Giáo ấn vào trong đó, cho dù thực lực của Nhiếp Vân lại đề thăng gấp 10 lần, chỉ sợ cũng tìm không ra.

- Ngươi có kế hoạch gì?

Nhiếp Vân hỏi.

- Năm đó Võ Đạo sư tổ vì Chưởng Giáo ấn này, từng bảy lần tiến Thánh Hoàng thành, cùng Thiên Yêu Thánh Hoàng đại chiến bảy tràng, cuối cùng đều dùng thất bại chấm dứt, đủ thấy độ khó, ta xem chúng ta vẫn là trước trà trộn vào Thánh Hoàng thành lại nghĩ biện pháp a!

Lão tửu quỷ nói ra kế hoạch của mình.

- Võ Đạo sư tổ bảy lần tiến Thánh Hoàng thành cũng không thành công?

Nhiếp Vân líu lưỡi.

Mấy vạn năm trước Võ Đạo sư cũng không thành công, hiện tại Thiên Yêu Thánh Hoàng chỉ biết càng cường đại hơn, khó trách lão tửu quỷ không cho mang nhiều người, không cho bất luận kẻ nào biết rõ, xem ra chuyện lần này, cũng không có dễ dàng như trong tưởng tượng.

Nhiếp Vân vốn cho rằng bằng vào linh hồn 999 thê độ của hắn, cùng sức chiến đấu siêu cường, phối hợp lão tửu quỷ hoàn toàn có thể xông vào trắng trợn giết chóc, làm cho Thiên Yêu Thánh Hoàng giao Chưởng Giáo ấn, hiện tại xem ra, vẫn là nghĩ sự tình quá đơn giản.

Cũng đúng, nếu đơn giản như vậy, Võ Đạo sư tổ sớm đã tìm Chưởng Giáo ấn này về rồi, mà không phải mặc kệ lưu lạc ở Yêu tộc.

- Thiên Huyễn, ngươi thì sao? Ngươi đã từng tới đây, hiểu rõ Thánh Hoàng thành, có biện pháp gì không?

Chứng kiến biểu lộ của Nhiếp Vân, lão tửu quỷ đã biết rõ hắn nghĩ đơn giản, quay đầu nhìn về phía Thiên Huyễn.

- Ta tạm thời không có biện pháp, Thánh Hoàng thành không cho phép phi hành, muốn đi vào, phải ở ngoài thành lấy được linh phù vào thành, không có thứ này cho dù đi vào cũng sẽ bị thành vệ đội quét sạch ra, ta xem chúng ta trước tiên ở cách Thánh Hoàng thành không xa hạ xuống, trà trộn vào thành lại nghĩ biện pháp, dù sao hiện tại Thánh Hoàng thành bất đồng vài thập niên trước, không tận mắt thấy, nghĩ nhiều hơn nữa cũng vô dụng!

Thiên Huyễn nói.

- Vậy tốt, đi xuống đi!

Thấy Thiên Huyễn nói có lý, lão tửu quỷ gật đầu đồng ý, ba người ngụy trang thành bộ dáng Yêu nhân, lặng yên không một tiếng động từ hư không loạn lưu bay về phía Thánh Hoàng thành.

Thiên Huyễn cùng Nhiếp Vân đều có thiên phú Ngụy Trang, ngụy trang không cần phải nói rồi, lão tửu quỷ không biết nguyên nhân nào ngụy trang thành Yêu nhân, Nhiếp Vân lại nhìn không ra.

Vừa mới đầu kỳ quái, về sau nghĩ nghĩ lại thấy bình thường, nếu như không có loại thủ đoạn này, lão tửu quỷ không có khả năng ở Phù Thiên đại lục du lịch mấy chục năm mà không bị người phát hiện, trước kia mình gặp được hai lần, cũng không biết hắn mạnh như thế nào!

Bởi vì không dám dùng tốc độ quá nhanh gây ra phiền toái không tất yếu, dùng suốt một ngày thời gian, mới ở ngoài thành tìm địa phương không có người chú ý hạ xuống.

Thánh Hoàng thành, không hổ là thành thị phồn hoa nhất của thế giới Yêu nhân, Yêu nhân xếp hàng vào thành tấp nập, nhiều vô số kể.

Ba người lẫn trong đám người, xếp hàng về phía trước.

Chủng tộc Yêu nhân vô số, cái gì Cương Thi Yêu tộc, Yêu Hồ tộc, U Yêu tộc, Hủ Thi Yêu tộc... Ba người ngụy trang thành Thanh Diện Yêu nhân bình thường nhất, vẻ mặt ngăm xanh, khí tức áp chế ở Lĩnh Vực cảnh, ngược lại không có khiến cho người khác hoài nghi.

- Đây là linh phù vào thành, bằng vào cái này chỉ có thể ở một ngày, trừ khi ở nội thành mua sắm phòng ốc, hoặc là ở khách sạn, nếu không, một khi bị phát hiện có người vượt ra khỏi thời gian vẫn còn ở nội thành, sẽ bị giết chết, không lưu tình chút nào!

Đi vào cửa thành, một binh sĩ Yêu nhân phụ trách thủ vệ kiểm tra một lần, phát hiện không có dị thường, thu ba khối thượng phẩm linh thạch phí vào thành, đưa ba cái ngọc phù không lớn, dặn dò.

- Vâng!

Bọn người Nhiếp Vân lên tiếng, theo dòng người đi vào nội thành.

Tiến vào Thánh Hoàng thành lập tức cảm thấy bất đồng thế giới Yêu nhân ở địa phương khác, ở đây không có giết chóc huyết tinh, khắp nơi đều là tiểu thương, mang theo sắc mặt hữu hảo, thoạt nhìn hoà hợp êm thấm, vậy mà không khác thế giới loài người.

Trong một vạn chủng tộc của Yêu nhân, rất nhiều đều có cừu hận thật lớn, nhưng ở chỗ này, bất luận kẻ nào cũng ở chung vô cùng vui sướng, không có chút tranh chấp nào, chỉ từ điểm đó có thể nhìn ra vị Thiên Yêu Thánh Hoàng kia, vô luận khí độ hay tầm nhìn đều không đơn giản.

Không có loại khí độ này, cũng không có khả năng ở trong vài vạn năm một mực chiếm cứ vị trí Thiên Yêu Thánh Hoàng, để cho vô số Yêu nhân ủng hộ.

- Tốt rồi, tiến vào Thánh Hoàng thành xem như thành công bước đầu tiên, chỉ có điều ba khối thượng phẩm linh thạch mới có thể ở nội thành một ngày, giá cả thật đúng là đủ mắc!

Thấy vào thành thuận lợi vượt ra khỏi tưởng tượng, Nhiếp Vân cười truyền âm.

Một ít thành phố lớn của Phù Thiên đại lục cũng có thu phí vào thành, nhưng cơ hồ đều là một lần duy nhất, đi vào một ngày liền cần ba viên thượng phẩm linh thạch, loại giá cả này, một ít thương nhân, thổ hào của tiểu thành ở Phù Thiên đại lục chỉ sợ là không chịu nổi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.