Ầm!
Chiết Dực Chi Tiễn hóa thành một đạo hắc tuyến, thẳng tắp phóng tới, tốc độ thậm chí vượt qua tốc độ ánh sáng, ở dưới Thiên Nhãn xem ra, cũng chỉ là một đạo ảo ảnh.
Nhiếp Vân đang ngăn cản Tĩnh Phàm điên cuồng, lập tức chứng kiến mũi tên bắn tới, đồng tử thoáng một phát nhíu lại, toàn thân run rẩy.
Ở trong mũi tên phóng tới, hắn cảm nhận được sát ý nồng đậm, biết rõ cho dù hắn hiện tại, muốn ngăn trở cũng không có khả năng!
- Đi!
Tình huống nguy cấp, Nhiếp Vân chẳng quan tâm cùng Tĩnh Phàm chiến đấu, Phượng Hoàng chi dực mạnh mẽ lóe lên, vạch phá tầng tầng không gian, tránh thoát đi qua, đồng thời, bàn tay run lên, ném Tiên Võ Tông Chưởng Giáo ấn ra ngoài.
Tiên Võ Tông Chưởng Giáo ấn, am hiểu phòng ngự, ngăn trở không khó!
Ầm ầm!
Hắn trốn tránh tốc độ nhanh, tốc độ của mũi tên nhanh hơn, thoáng một phát đánh vào Tiên Võ Tông Chưởng Giáo ấn.
Chưởng Giáo ấn còn chưa kịp biến lớn, Chiết Dực Chi Tiễn điên cuồng bắn phá, như máy khoan điện, xuyên thấu qua phòng ngự bay thẳng đến.
Cho dù Chiết Dực Chi Tiễn không thể đánh nát Chưởng Giáo ấn, nhưng lực lượng xuyên suốt ra, vẫn là Nhiếp Vân khó có thể ngăn cản.
Bành!
Ngực của Nhiếp Vân tạc ra một lổ thủng, cuồng phun máu tươi.
- Trị Liệu chi khí!
Trị Liệu chi khí tuôn ra.
Xì xì!
- Cái gì?
Trị Liệu chi khí vừa tới lỗ thủng trước ngực, Nhiếp Vân liền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tan-dan-dien/2142888/chuong-1104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.