- Thứ không biết tự lượng sức mình!
Lúc này Vân Huyên, ngồi ở trên đài cao trong trận doanh tám đại tông môn cười lạnh một tiếng.
Di Hoa cũng vui vẻ không thôi.
Tiến vào Lăng Tiêu đỉnh không thấy được chuyện tốt gì, lần này rốt cục cũng hung hăng vũ nhục một phen a.
- Cùng tông chủ Thanh Vân tông tỷ thí thân pháp, rốt cuộc Vân Phong này nghĩ thế nào vậy?
Tây trưởng lão tính tình ngay thẳng, thấy một màn như vậy, nhịn không được trầm giọng nói.
- Không sao, hắn dám làm như vậy, nhất định là có suy nghĩ của mình. Chúng ta gấp cái gì chứ? Có gấp cũng không giúp được, chỉ có thể hi vọng hắn có thể chiến thắng mà thôi!
Đông trưởng lão lên tiếng, khoát tay áo một cái.
Đối với thái độ của trận doanh đối địch, Nhiếp Vân cũng không để ý tới, hắn đi tới chính giữa đại điện.
- Bố trí Xuân Quy Yến Tường đồ đi.
- Được, ngươi đừng có hối hận đó.
Thấy vẻ mặt thiếu niên không thèm để ý, chẳng biết tại sao ở sâu trong lòng Thiên Hành có chút chột dạ. Bất quá, trong nháy mắt, trên mặt đã hiện lên một tia hung ác, bàn tay tạo thành trảo. Trong lòng bàn tay có vô số trận kỳ bay ra, dựa theo vị trí đặc thù mà rơi xuống.
Ầm ầm!
Tất cả trận kỳ đều rơi xuống, không gian đại điện giống như thoáng cái biến hóa. Mọi người lập tức nhìn thấy phía trước xuất hiện một thế giới do trận pháp bố trí mà thành.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tan-dan-dien/2142883/chuong-1099.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.