Trong lòng vừa động, Nhiếp Vân nghĩ đến một chuyện, hai mắt sáng rực lên. Chân nhanh chóng bước tới trước pho tượng, thần thâu chi khí vận chuyển, chậm rãi dò xét bên trong.
Loại pho tượng này chỉ dùng khoáng thạch đặc thù điêu khắc mà thành. Có kinh nghiệm pho tượng của Kiếm Đạo sư lần trước, Nhiếp Vân biết chỉ cần vận dụng thần thâu chi khí cảm ứng, như vậy so với thiên phú Thiên nhãn còn thuận tiện hơn.
Sưu!
Bàn tay nhẹ nhàng đặt lên trên tượng đá, Nhiếp Vân lập tức cảm thấy bên trong có một cỗ ý niệm đặc thù truyền tới, giống như muốn chấn tay hắn ra ngoài. Bất quá thứ này cũng không phải cái gọi là Võ Đạo chi khí, mà là một cỗ ý niệm bất khuất.
- Có chút khác biệt với pho tượng Kiếm Đạo sư a.
Nhìn thấy không có, Nhiếp Vân cười khổ một tiếng rồi lắc đầu.
Thiên phú Kiếm Đạo sư thiên phú đứng hàng thứ mười bảy, chỉ cần có được nó, mỗi người đều có thể sử dụng. Võ Đạo sư thì khác, đứng hàng thứ mười, cho dù có được thì cũng vô dụng. Cho nên lão tổ Võ Đạo sư không có khả năng đem Võ Đạo chi khí đặc ở chỗ này!
Dù sao có để lại cũng không có ai có thể sử dụng a.
- Quên đi, trước tiên đi vào đại điện nhìn xem bên trong có cái gì không. Có lẽ có thể tìm được những đồ mà Võ Đạo sư lão tổ đã dùng qua, lại mượn cơ hội cảm ứng Võ Đạo chi khí a.
Hiểu rõ chuyện này,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tan-dan-dien/2142852/chuong-1068.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.