Chương trước
Chương sau
Hắn cảm thấy kinh mạch toàn thân tựa như muốn bạo tạc nổ tung vậy. Đau đớn kịch liệt giống như muốn đem thân thể của hắn xé rách, khó có thể ngăn cản.

- Không thể nhận thua, một khi nhận thua thì trong lòng sẽ có bụi mờ, muốn tấn cấp nữa sẽ khó khăn vô cùng.

Trong lòng điên cuồng hô, hai mắt Nhiếp Vân đỏ rực.

Nhận thua đả kích đối với đạo tâm rất lớn, một khi thừa nhận thất bại, giống như đang tiến lên trên đường thì phía trước xuất hiện một viên đá lớn. Cho dù về sau có thể tiến lên thì cũng sẽ phiền toái hơn rất nhiều.

Răng rắc! Răng rắc!

Nương theo pháp lực vọt tới ngày càng nhiều, kinh mạch toàn thân Nhiếp Vân giống như đã đạt đến cực hạn, rốt cuộc không chịu nổi, tùy thời cũng có thể vỡ vụn.

Cho dù thân thể Nhiếp Vân đã trải qua nhiều loại phương pháp luyện thể rèn luyện vô cùng cường hãn. Thế nhưng vẫn có một cực hạn như trước mà bây giờ, cực hạn này sẽ lập tức tới. Một khi không nghĩ ra biện pháp, kinh mạch nhất định sẽ bị chấn vỡ, mất đi sức chiến đấu.

Kinh mạch vỡ vụn, cũng không phải giống như khí hả vỡ vụn, trị liệu chi khí còn có thể chữa trị. Bất quá, trong thời gian ngắn nhất định không thể thành công, một khi bị nghiền nát thì chẳng khác nào nhận thua.

- Ồ, đúng rồi. Nguyên Khí đan điền nghịch chuyển có thể đem linh khí dư thừa trục xuất ra bên ngoài cơ thể, nhất định cũng có thể trục xuất pháp lực!

Khi hắn đang, cảm thấy sẽ thua không thể nghi ngờ thì đột nhiên trong đầu có linh quang lóe lên, một cái suy nghĩ táo bạo hiện lên.

Lúc trước khi nuốt Thông Linh xích vân quả hắn cũng đã thấy qua loại tình huống này, chỉ có điều lúc đó là linh khí cuồng bạo mà đến, Nguyên Khí đan điền nghịch chuyển, đem những linh khí này bài trừ ra ngoài cơ thể. Mà lần này, cho dù là pháp lực thì cũng có thể thực hiện được như vậy.

Nghĩ vậy, Nhiếp Vân còn không do dự nữa, trong mắt hiện lên vẻ hung ác, khí hải mạnh mẽ phồng lên, lập tức nuốt pháp lực đang vọt tới kinh mạch.

Dưới tình huống bình thường không thể thôn phệ pháp lực của người khác. Dù sao tu luyện pháp quyết không giống nhau thì pháp lực cũng hoàn toàn khác nhau. Thôn phệ pháp lực người khác không thể luyện hóa, giống như là đem kịch độc để vào trong cơ thể, đâm vào trong thịt, ngược lại còn làm ảnh hưởng tới tu vi, thực lực giảm sút.

Chính vì nguyên nhân như vậy cho nên vừa rồi Nhiếp Vân đau khổ kiên trì cũng không dám để cho pháp lực tiến vào Khí hải.

Mà bây giờ pháp lực tuôn vào, hắn đã cảm thấy khí hải kích động một hồi, giống như vạc nước tràn ngập nước lại lần nữa có nước chảy tới. Lực trùng kích khổng lồ tùy thời đều có thể khiến cho khí hải bạo tạc nổ tung.

- Nguyên Khí đan điền nghịch chuyển!

Biết rõ lần này là một lần đánh bạc, một khi thất bại, Khí hải cũng có thể bị vỡ nát. Hai mắt Nhiếp Vân trở nên ngưng trọng vô cùng, thấp giọng hô một tiếng, Nguyên Khí đan điền lập tức nghịch chuyển.

Ầm ầm!

Quả nhiên không ngoài dự liệu, Nguyên Khí đan điền nghịch chuyển thì hắn lập tức cảm thấy như đập chưa nước vậy. Pháp lực kéo tới đều bị mang đến chỗ sâu trong lòng mà hắn không biết tên, liên tục, không ngừng nghỉ chút nào.

- Ồ?

Cảnh Hồng trên không trung vốn nhìn thấy thiếu niên đã không chịu nổi, tùy thời đều có thể nhận thua. Hắn đang định lần nữa tăng lực, khiến cho đối phương tâm phục khẩu phục thì lập tức cảm thấy pháp lực tuôn ra, tựa như đã tìm được điểm thổ lộ vậy, rất nhanh đã bị xói mòn.

- Điều này không có khả năng!

Hai mắt lập tức híp lên, hắn không thể tin tưởng nổi.

Sức thừa nhận của một người có hạn, đối mặt với loại pháp lực tuôn ra điên cuồng này, tuyệt đối không thể tống đi ra. Nếu như quả thật có thể tống ra ngoài, như vậy cũng nói rõ thân thể của hắn đã triệt để bị phế đi. Không còn khả năng tu luyện nữa.

Trên lý luận là không có khả năng, nhưng mà sự thật hiệ nlên trước mắt, khiến cho hắn không tin cũng không được. Đối phương giống như một cái động không đáy, chẳng những có thể hóa giải pháp lực tuôn ra của hắn mà dường như còn thôn phệ và hấp thu.

- Để ta xem rốt cuộc ngươi có thể hấp được bao nhiêu!

Đột nhiên trong mắt hiện lên vẻ hung ác, cái tay còn lại của Cảnh Hồng cũng đột nhiên ép xuống. Lực lượng cuồng bạo lần nữa bao phủ Nhiếp Vân.

- Nguy rồi...

Áp lực trên người Nhiếp Vân lần nữa tăng lên.

Nguyên Khí đan điền đang xoay tròn khôi phục pháp lực rất là dễ dàng, tốc độ nghịch chuyển cũng không có nhanh như vậy. Vừa rồi cũng chỉ đạt tới một tình trạng cân đối, hiện tại pháp lực của Cảnh Hồng dũng mãnh tiến vào, tốc độ gia tăng lên gấp đôi, Nhiếp Vân lại giống như vừa rồi, lần nữa gặp nguy hiểm.

- Nhanh, lại nghịch chuyển nhanh một chút, nhanh lên!

Cảm nhận thân thể phảng phất như sắp bị nổ tung lần nữa, sắc mặt Nhiếp Vân đỏ lên, tinh thần lực khống chế Nguyên Khí đan điền điên cuồng xoay tròn ngược hướng. Muốn nhanh chóng phong thích pháp lực vọt tới.

- Nhanh! Nhanh!

Trong lòng điên cuồng hô, cảm thấy tốc độ nghịch chuyển của Nguyên Khí đan còn chưa đủ. Còn xa không cản nổi pháp lực xông tới, ngay khi Nhiếp Vân đang cảm thấy thân thể sắp bạo tạc nổ tung thì đột nhiên có một tiếng giòn vang nhàn nhạt vang lên bên.

Răng rắc!

Nguyên Khí đan điền vốn đã xuất hiện một đường vân màu xanh lập tức phát ra ánh sáng rực rỡ, trực tiếp biến thành màu xanh nhạt!

Ầm ầm!

Khi Nguyên Khí đan điền biến thành màu xanh nhạt, lập tức toàn bộ thế giới Thiên ngoại thiên đung đưa, tất cả linh khí trong không gian, lập tức xảy ra triều tịch mạnh mẽ, toàn bộ cùng chỉ về một phương hướng, đó là Nhiếp Vân!

- Có chuyện gì xảy ra?

- Tất cả linh khí trong vđều đang lắc lư kịch liệt, chẳng lẽ có người đánh Thiên ngoại thiên hay sao?

Chư vị Thái thượng trưởng lão đang xem náo nhiệt trong đại điện đồng thời đứng lên, sắc mặt trở nên khó coi.

Bất kể t nói hế nào Thiên ngoại thiên cũng là một thế giới độc lập, có thể làm cho cả không gian xảy ra lắc lư, linh khí tuôn ra giống như triều tịch, loại năng lực này cho dù là cường giả Đan Điền Huyệt Khiếu cảnh đỉnh phong cũng không có cách nào làm được a!

- Không có người nào tấn công Thiên ngoại thiên, các ngươi nhìn phương hướng linh khí hội tụ kìa. Dường như lấy Vân Phong làm trung tâm!

Vũ Huân trưởng lão cắt đứt tiếng kinh hô của mọi người, ánh mắt ngưng trọng nhìn qua thiếu niên trên Luận Thiên thai, trong mắt tràn ngập vẻ không thể tưởng tượng nổi.

- LấyVân Phong làm trung tâm?

Nghe hắn nói như thế, lúc này mọi người mới chú ý tới, linh khí ngập trời tựa như chồng chất lên mây đen, lại giống như Thiên Địa sắp sụp đổ. Từ bên trên đổ xuống, tạo thành một vòng xoáy hình dáng như vòi rồng ở trên đầu Vân Phong.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.