- Tất cả những ngươi có quan hệ với ta đều phải trả giá thật nhiều? Đây là lời ngươi nói?
Nhiếp Vân ghét nhất bị người khác uy hiếp, Lô Khiếu này đang ở trong tay mình mà lại dám nói như vậy, một cổ lửa giận lập tức sinh ra trong lòng hắn.
- Đúng vậy, đúng là ta nói đấy.Sao nào? Rất phẫn nộ? Rất phẫn nộ vậy thì tới giết ta đi? Bất quá trước khi giết ngươi phải nghĩ kỹ, bây giờ ngươi đang lấy ta làm con tin mới có thể khiến cho tất cả mọi người không dám động thủ. Thế nhưng một khi ta chết đi, mọi người ẽ không còn cố kỵ nữa. Khi đó ngươi cảm thấy ngươi có thể ngăn cản được nhiều Thái thượng trưởng lão Phá Không Cảnh vây công hay sao? Ha ha, ngăn không được vậy thì đừng có khoác lác ở đây. Còn không mau thả ta ra?
Trong mắt Lô Khiếu ngập vẻ điên cuồng vặn vẹo và đắc ý.
Ngay từ đầu giao phong với thiếu niên này hắn đã ở trong thế yếu, mặt mũi tổn hại. Mà bây giờ đối phương cho dù cưỡng ép bắt hắn thì có thể làm gì được chứ? Hắn không tin, tiểu tử này có can đảm động thủ!
Một khi Lăng Tiêu đỉnh đóng cửa, căn bản không ra được, cho dù thực lực tiểu tử này có mạnh hơn nữa thì cũng không phải là đối thủ của nhiều trưởng lão như vậy a!
- Ngươi đã muốn chết thì ta đây sẽ thanh toàn ngươi!
Nghe thấy hắn nói vậy, Nhiếp Vân hừ lạnh một tiếng, bàn tay đột nhiên mạnh mẽ bóp.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tan-dan-dien/2142803/chuong-1019.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.