Chương trước
Chương sau
Chòm râu đen dài hơn mười trượng, toàn thân lân giáp màu xanh, trên người mang theo hơi nước, dường như năng lực khống chế thủy thuộc tính của nó rất mạnh.

Long tộc trời sinh có năng lực khống thủy, đây là thiên tính, cũng không phải thiên phú đặc thù.

- Dường như chưa từng gặp mặt...

Suy nghĩ một hồi, Nhiếp Vân thật sự nhớ không nổi đã nhìn thấy Giao Long này ở đâu, nghĩ mãi mà không rõ nên không thèm nghĩ, hắn lắc đầu và nhìn cục diện trước mắt.

Lúc này cục diện vô cùng hỗn loạn, vừa rồi mọi người chiến đấu, lúc này toàn bộ đều dừng lại, bọn họ mở to mắt, cũng không kẻ nào dám đi tới.

- Mọi người ngăn nó lại, chúng ta đạt được trái cây chia đều...

Qua chừng hơn mười giây, đột nhiên Kha Trần của Thanh Vân Tông không nhịn được nữa thét dài một tiếng, hắn hóa thành hào quang bay thẳng về phía Cửu Thiên Hư Không Quả.

Nhìn động tác và thân pháp của hắn cũng biết đã dùng tới tuyệt chiêu thượng thừa của Thanh Vân Tông là Tam Thiên Thanh Vân Đạo!

- Ngươi đã làm chim đầu đàn, hãy đi đi, muốn chúng ta sẽ ngăn cản quái vật đáng sợ này sao, nằm mơ đi.

- Hắc hắc, có ngươi thử nước cũng tốt, nếu như đầu Giao Long này công kích, đã nói lên nó muốn Cửu Thiên Hư Không Quả, nó đã muốn thì chúng ta không muốn cũng được.

- Đồ không biết sống chết, đoán chừng sắp không may...

Nhìn thấy động tác của Kha Trần, những người khác nhìn nhau, cũng không tiến lên, cũng không có ra tay giúp đỡ, đều lẳng lặng chờ xem cuộc vui.

Hắn nói sau khi đạt được trái cây sẽ chia đều nhưng không có một người nào tin tưởng, lại nói bọn họ chỉ là những Phá Không Cảnh sơ kỳ làm sao có thể đối phó Giao Long Đan Điền Huyệt Khiếu Cảnh đỉnh phong chứ, đây không phải tìm chết sao?

Cho nên đều trông xem thế nào, một khi Giao Long ra tay ngăn cản, nói rõ nó cũng có hứng thú với hư không quả, không ra tay, đại biểu không có hứng thú, động tác của Kha Trần nhanh hơn nữa cũng không thể thoát được vòng vây củ năm người.

Thời gian không dài, mọi người đã nghĩ xong lợi và hại, không hổ là vô thượng trưởng lão tông môn, tâm tư đủ kín đáo.

Rống!

Kha Trần đang bay thẳng về phía hư không quả, Giao Long lão tổ Hóa Vân Tông cũng nhìn thấy trái cây trân quý, lúc này nó thét dài và cái đuôi chấn động, lực lượng cường đại tới cực điểm quét qua hư không.

Kha Trần không nghĩ tới động tác của Giao Long nhanh như vậy, căn bản chẳng quan tâm lấy trái cây, hai của hắn đánh ra công kích mạnh nhất, đồng thời thét dài một tiếng, thân thể thay đổi phương hướng bỏ chạy sang nơi khác.

Tốc độ của hắn nhanh hơn nữa cũng không bằng đuôi Giao Long quét qua, lực lượng hủy diệt quét qua tất cả, còn chưa kịp phản ứng, Kha Trần bay ra ngoài và phun máu tươi.

Hiển nhiên Giao Long biết rõ thân phận đối phương nên không có ra tay độc ác, thật muốn ra tay độc ác, chỉ sợ một kích cũng đủ đánh sáu vô thượng trưởng lão Phá Không Cảnh sơ kỳ thành bánh thịt, chết không thể chết lại.

Phá Không Cảnh sơ kỳ và Đan Điền Huyệt Khiếu Cảnh đỉnh phong, khác biệt quá lớn, không thể so sánh nổi.

Rống!

Lúc đánh bay Kha Trần, thân thể to lớn của Giao Long lão tổ du động một lúc, nó đi tới trước trái cây, lúc này nhìn chằm chằm vào Cửu Thiên Hư Không Quả.

Cửu Thiên Hư Không Đằng thôn phệ long tức cuồng bạo chung quanh tẩm bổ trái cây, cho nên trái cây không lớn nhưng mang theo Long tức vô cùng nồng đậm, từ đó toàn thân Giao Long lão tổ căn cứng, nó không ngừng run rẩy.

Ầm ầm ầm!

Qua chừng một chén trà, đột nhiên trái cây trên đằng mạch chấn động và phát ra hương thơm, giống như Nhiếp Vân nhìn thấy lúc trước, trái cây bay ra ngoài.

Rống!

Giao Long lão tổ làm sao có thể để nó đào thoát ngay trước mặt của mình chứ, nó gào thét và há miệng nuốt lấy trái cây vào bụng.

Xì xào!

Trái cây vừa tiến vào vào trong cơ thể của nó liền phát ra tiếng nổ vang như sấm sét, Giao Long lão tổ đang hưởng thụ liền biến sắc, dường như trải qua thống khổ nào đó và rống lên giận dữ.

- Trái cây là cái gì? Các ngươi dám gạt ta?

Đầu lâu to lớn của Giao Long lão tổ nhìn sang đám người Kha Trần, sát khí nồng đậm bộc phát và hình thành một đạo sấm sét đánh vào lão giả trong đám người.

Oanh!

Lão giả này không kịp chạy trốn cho nên bị đánh thành thịt nát, tử vong triệt để.

- Ân?

Đột nhiên Giao Long lão tổ bộc phát vượt quá tất cả mọi người dự kiến, ngay cả Nhiếp Vân cũng sững sờ không biết xảy ra chuyện gì.

Vừa rồi nó khá tốt, tại sao nói bộc phát là bộc phát, lão giả vừa bị đánh chết là vô thượng trưởng lão Tiên Vũ Tông, hắn bị đánh chết tương đương kết thù hận không thể hóa giải với Tiên Vũ Tông.

- Gia hỏa này điên rồi, chạy mau!

- Không chạy nhanh sẽ chết đấy!

Từ khi lão giả tử vong, còn lại mấy vị vô thượng trưởng lão đều bêến sắc và quay người bỏ chạy.

Bọn họ có thể đối phó Giao Long Đan Điền Huyệt Khiếu Cảnh đỉnh phong đang nổi điên sao? Chỉ cần đầu óc không có bệnh tuyệt đối không ai làm như thế.

- Chết!

Nhìn thấy mọi người bỏ chạy tứ tán, dường như Giao Long lão tổ càng táo bạo và rống giận như xé rách thiên địa, lúc này tới gần Kha Trần bị đánh trọng thương.

- Khổ thật...

Sắc mặt Kha Trần buồn bã, biết rõ không thể đào thoát, dứt khoát buông chống cự sau đó đứng trên không trung chờ chết.

Đối với cường giả Đan Điền Huyệt Khiếu Cảnh đỉnh phong mà nói, Phá Không Cảnh sơ kỳ không khác gì hài nhi mới sinh, thực lực sai biệt quá lớn, mặc dù đắc tội, cố kỵ thân phận, bình thường sẽ không xuất thủ.

Cho dù thế nào cũng không ngờ Giao Long lão tổ lại đột nhiên nổi điên, cũng không giảng đạo lý, sớm biết như thế, đánh chết cũng không tới nơi này tranh đoạt cái gì Cửu Thiên Hư Không Quả ah!

- Nghiệt súc, chớ có càn rỡ, dừng tay cho ta!

Thời điểm Kha Trần cho rằng phải chết không nghi ngờ, đột nhiên nghe được tiếng hét lớn, lúc này có hai thân ảnh xuất hêện trơớc mặt hai người, nươời đi đầu vung một cái lồng tre bao phủ Giao Long lão tổ vào bên trong.

Không biết lồng tre là bảo vật gì, nhìn rất phức tạp và phi thường bình thường, nhưng Giao Long lão tổ bị bao phủ, trong mắt của nó mang theo thần sắc khủng hoảng, vừa chạm vào đã thống khổ gào thét tránh ra.

- Vân Huyên, Di Hoa?

Nhìn thấy Giao Long lão tổ muốn đại khai sát giới, Nhiếp Vân vốn đang định mang tiểu Long lao tới ngăn cản, hắn nhìn thấy cảnh tượng như vậy thì sững sờ.

Hai người xuất hiện không phải người khác, chính là Vân Huyên và Di Hoa, tại

sao hai người bọn họ đi cùng nhau?

Hơn nữa không phải tu vi Vân Huyên đã bị phế sao? Tại sao nhìn nàng lại có đột phá, thực lực tăng nhiều?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.