Chương trước
Chương sau
Tiêu Lăng và Cát Hoan có thể chiếm cứ Phá Không tiềm lực bảng lâu như vậy sợ rằng cũng không phải chỉ biết chiến đấu. Mà hai người này cũng biết sử dụng mưu kế. Vừa rồi hai người cố ý thi triển Kim Cương Lưu Ba quyền khiến cho Nhiếp Vân không thể không đề phòng. Thế nhưng trên thực tế chính là vì muốn dẫn động trận pháp mà bọn hắn đã sớm bố trí từ trước.

Chiêu này đã không phải là âm mưu, mà là dương mưu. Cho dù Nhiếp Vân sớm biết rõ bọn hắn bố trí trận pháp thì cũng sẽ không hề cố kỵ mà ngạnh kháng. Dù sao uy lực của Kim Cương Lưu Ba quyền thật sự quá lớn, cho dù lực phòng ngự của hắn vô địch, một khi chính diện đối kháng thì cũng sẽ bị thương.

- Trận pháp này dựa vào một cái ám lưu, lực lượng vô cùng. Phải cần lực lượng rất mạnh mới có thể khởi động được. Hai người chúng ta còn chưa đủ để vận chuyển nó. Chính là lực lượng của ngươi triệt để dẫn phát nó ra. Cho nên về sau có chết thì cũng đừng trách chúng ta. Có trách thì trách chính bản thân ngươi vô tri

Nhìn thấy Nhiếp Vân biến sắc như vậy, Tiêu Lăng vẫn không quên đả kích lòng tự tin của hắn, miệng điên cuồng nở nụ cười to.

Tuy rằng lời nói này đơn giản, thế nhưng lại từng chữ đâm vào trong thâm tâm. Một khi đạo tâm của Nhiếp Vân bất ổn, trong lòng có bối rối, như vậy nhất định sẽ chết nhanh hơn!

- Trúng kế rồi.

Không để ý tới lời nói điên cuồng của đối phương, sắc mặt Nhiếp Vân có chút ngưng trọng.

Tuy nhiên là người của hai thế giới, thế nhưng hắn không phải là toàn trí toàn năng. Hắn không nghĩ tới hai người Tiêu Lăng, Cát Hoan bố trí trận pháp. Mà trận pháp lại dung hợp với tinh mang bên ngoài cung điện, khiến cho ngay cả Thiên nhãn cũng không có nhìn ra được. Thoáng một cái đã rơi vào bị động.

Ở chỗ sâu trong Quỷ Vực minh hải, thứ đáng sợ nhất không phải là yêu thú, mà là ám lưu. Một khi rơi vào trong đó, ngay cả cường giả Đan Điền Huyệt Khiếu cảnh cũng khó có thể còn sống. Mà đạo truyền tống trận này có ẩn giấu một đạo ám lưu, một khi hắn bị cắn nuốt vào, chẳng khác nào trực tiếp rơi vào tử vong.

- Đi!

Biết rõ nếu như còn tiếp tục do dự, nhất định hắn sẽ không có cách nào đào thoát. Trong thời gian không tới một phần ngàn giây Nhiếp Vân đã đưa ra quyết định. Cánh trái là phong, cánh phải là lôi, sấm sét hiện ra. Thoáng một cái thân thể đã nhanh chóng bắn về phía trước.

- Ta dùng tất cả tài phú của ta mới có thể bày đại trận như vậy. Ngươi cho rằng như vậy đã có thể dễ dàng chạy thoát hay sao? Chạy đi đâu!

Thấy trên lưng của Nhiếp Vân mọc ra hai cánh, Tiêu Lăng sửng sốt một chút, lại lập tức cười dữ tợn. Sắc mặt âm trầm vô cùng, bàn tay lại bóp nát một vật, sau đó ném về phía trận pháp.

Đại trận này có thể ẩn giấu ám lưu vào trong, tiêu hao rất lớn. Cơ hồ đã tiêu hao tất cả tích súc những năm qua của Tiêu Lăng, hơn nữa còn là đồ chỉ có thể dùng một lần. Một khi bộc phát ra sẽ không thể sử dụng lần thứ hai. Cho nên, cho dù là hắn có thân gia như vậy thì cũng phải suy nghĩ rất lâu mới quyết định sử dụng nó. Nếu không phải như vậy, Nhiếp Vân vừa đến hắn đã dẫn động. Khi đó đám người Đỗ Tuấn cũng sẽ không chết.

Bất quá, đối với việc đám người Đỗ Tuấn chết hay không Tiêu Lăng cũng không thèm để ý. Trái lại còn có thể để cho hắn lợi dụng cái chết của bọn họ mà đổ tội danh càng lớn hơn cho Nhiếp Vân.

Sự âm tàn độc ác của người này đã đạt tới cảnh giới nhất định. Nếu như không phải như thế thì sau khi biết rõ bản thân truy cầu không thành, hắn cũng sẽ không nhục mạ như thế đối với Đạm Đài Lăng Nguyệt.

Ầm ầm!

Nương theo đồ vật trong lòng bàn tay của Tiêu Lăng tiến vào trong trận pháp, đại trận đột nhiên chấn động, lực lượng thôn phệ nhanh chóng gia tăng. Phong Lôi ma dực của Nhiếp Vân vốn đang phi hành về phía trước lại lập tức bị xé rách tại chỗ, rốt cuộc không có cách nào nhúc nhích.

- Nguy rồi, không thể phi hành lên trên. Phong Lôi ma dực chỉ có thể sử dụng trong một thời gian ngắn, một khi mất đi hiệu lực, nhất định cũng sẽ bị cắn nuốt!

Cảm nhận được lực lượng xé rách bên dưới lập tức tăng lên, hai hàng lông mày của Nhiếp Vân dựng lên.

Cho dù hiện tại hắn Phật Ma song tu, hơn nữa đều đạt đến đệ lục trọng thì số lần hạn chế sử dụng Phong Lôi ma dực vẫn là mười lần như cũ. Nếu như vượt qua số lần này, vẫn sẽ bị ma khí ăn mòn, sống không bằng chết.

Hiện tại lực xé rách của trận pháp bên dưới tăng lên, khiến cho ngay cả Phong Lôi ma dực cũng không thể phi hành rời đi. Một khi cứ giằng co ở trên không trung, vượt qua hạn chế thời gian, nhất định sẽ bị nuốt vào, rơi vào bên trong ám lưu!

- Trước hết ta sẽ giết ngươi, ta không tin không thể phá được trận pháp này. Vô Thượng đại kiếm thuật!

Biết rõ chuyện tình nguy cấp, miệng thét dài một tiếng, Kiếm Thần chi kiếm được hắn giơ lên, một chiêu Vô Thượng đại kiếm thuật đã lập tức đánh về phía Tiêu Lăng.

Trận pháp là do hắn ta chủ trì, chỉ cần đánh chết đối phương thì trận pháp rất có thể sẽ tự sụp đổ, như vậy hắn cũng sẽ được cứu.

Sưu!

Vô Thượng đại kiếm thuật vừa mới thành hình trên không trung thì đã đâm thẳng tới chỗ Tiêu Lăng, uy thế vô song. Bất quá còn chưa có phi hành quá xa thì đã lập tức chệch hướng mà rơi xuống phía dưới. Rất nhanh đã rơi vào trận pháp phía dưới, lập tức bị thôn phệ.

Trận pháp có ẩn chứa ám lưu, dường như đã xảy ra biến dị nào đó, khiến cho uy lực của nó đã vượt ra khỏi tưởng tượng.

Sưu sưu!

Cắn nuốt Vô Thượng đại kiếm thuật, Nhiếp Vân lập tức cảm thấy lực thôn phệ phía dưới dường như lại lần nữa tăng lên một tia, uy lực càng mạnh mẽ hơn.

- Không ngờ lại có thể thôn phệ lực lượng bên trong công kích, lại còn làm tăng năng lực thôn phệ?

Lông mi của Nhiếp Vân lần nữa nhảy dựng lên.

Vô Thượng đại kiếm thuật có tốc độ công kích thế nào hắn biết rất rõ ràng, không thể nói giống như thuấn di, thế nhưng cũng không kém nhiều. Mà kiếm pháp tốc độ nhanh như thế mà cũng không trốn thoát được trận pháp thôn phệ, đủ để thấy được chỗ đáng sợ của nó.

- Ha ha, phương pháp bố trí Thiên Pháp Phệ thiên trận này là ta lấy được từ bên

trong một di tích thượng cổ a. Hiện tại còn ẩn chứa ám lưu, đã diễn biến thành Vạn Pháp Phệ Thiên trận. Cho dù ngươi có đem toàn bộ pháp lực ra công kích thì cũng có thể bị cắn nuốt hấp thu toàn bộ. Mà sau đó còn chuyển hóa thành động lực, khiến cho uy lực của nó tăng lên nhiều!

Dường như hắn cũng nhìn ra vẻ kinh ngạc trên mặt Nhiếp Vân, Tiêu Lăng cười ra tiếng.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.