- Trục Lãng công rất tốt, chỉ tiếc pháp lực của ngươi chưa đủ nhiều, đáng tiếc a.
Trong lúc mọi người còn đang khiếp sợ thì đã nhìn thấy Trúc Âm thong dong bước về phía trước vài bước, ngón tay không mang theo một chút khí tức nào điểm ra.
Phanh.
Mã Đào bị một ngón tay này đánh bay ra ngoài, nặng nề ngã xuống dưới đài, thua tới không thể thua hơn.
- Nhìn không ra thực lực tiểu tử này còn rất mạnh nha.
Nhìn thấy biểu hiện của Trúc Âm, Nhiếp Vân khẽ cười một tiếng.
Trước đó nghe ngoài miệng Trúc Âm khiêm tốn thì Nhiếp Vân đã biết rõ thực lực của đối phương có lẽ không kém. Chỉ là hắn không ngờ rằng thực lực lại cường đại tới loại tình trạng này.
Tuy rằng Trục Lãng công của Mã Đào này hắn cũng có thể bài trừ, nhưng mà muốn thong dong như đối phương cũng không phải dễ dàng như vậy.
Xem ra miệng tiểu tử này nói không đáng tin cậy, nhưng thực lực lại không phải làm giả.
- Lão đại, thế nào? Ta cũng không tệ lắm đúng không?
Đánh bại Mã Đào, Trúc Âm nhảy xuống, đi tới trước mặt Nhiếp Vân, đắc ý không thôi.
- Cũng không tệ lắm.
Nhiếp Vân gật gật đầu.
Trúc Âm tỷ thí xong, về sau lại liên tục tiến hành bảy trận, lúc này Nhiếp Vân mới nghe Viên Kim gọi tên bản thân.
Khi thấy tên của đối thủ, trên mặt Nhiếp Vân hiện lên vẻ cổ quía.
Dĩ nhiên là... Nam Cung Tuấn.
- Quả thực là oan gia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tan-dan-dien/2142699/chuong-915.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.