- Ha ha, tới phiến ta.
Phật quang và ma khí biến mất, nhìn hai người bởi vì điên cuồng tấn công mình mà hiện tại đang mệt mỏi, thở hồng hộc, con mắt Nhiếp Vân nheo lại, cười ha hả.
Lúc này hắn cảm thấy toàn thân tràn ngập lực lượng, sức chiến đấu tăng lên không chỉ mười lần, đối chiến với hai người này cũng không còn sợ hãi nữa.
Nắm tay nhẹ nhàng đánh ra, không khí trước mặt phát ra thanh âm ầm ầm, bạo tạc, nổ tung.
Phá.
Không cần pháp lực, chỉ bằng vào thân thể, quyền thoáng cái đánh ra công kích về phía hai người thay.
Ầm ầm.
Không gian trước mặt lập tức biến mất, công kích mà hai đại cao thủ toàn lực đánh ra thoáng cái bị đập nhỏ, hóa thành từng đoàn linh khí tiêu tán.
- Thật mạnh.
Nhìn thấy một quyền không ngờ lại có lực lượng như vậy, tâm tình Nhiếp Vân rất tốt, chân khẽ điểm một cái đã xuất hiện trước mắt hai người.Cánh tay duỗi về phía trước, trong không gian tản ra từng tầng rung động, lan tràn về phía Hồ Khuê.
- Cái gì?
Thấy động tác một trảo này của Nhiếp Vân không nhanh, thế nhưng lại mang theo lực lượng không thể ngăn cản, sắc mặt Hồ Khuê đỏ lên, bàn tay khẽ lật, Tật Phong thuẫn xuất hiện trước mắt.
Phá.
Nhiếp Vân cười ha hả, hừ nhẹ một tiếng.
Răng rắc.
Linh binh tuyệt phẩm rắn chắc vô cùng ngay dưới một trảo của hắn lại xuất hiện khe nứt, khe nứt càng ngày càng lan rộng, dần dàn trở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tan-dan-dien/2142692/chuong-908.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.