Có chuyện gì xảy ra chứ?
Bắc chước thanh âm của một người vô cùng đơn giản, nhưng mà khí tức linh hồn, muốn hoàn toàn giống, rất khó.
Linh hồn mọi người không giống nhau, muốn cho khí tức linh hồn giống nhau, trừ thiên phú Ngụy trang sư ra mới có thể làm được. Nếu không, tuyệt đối không có khả năng.
Tinh thần lực của Tang Hồng Y vội vàng nhìn vào trong vách tườgn, muốn tìm kiếm người nọ. Thế nhưng vừa mới nhìn qua sắc mặt hắn lập tức trở nên âm trầm.
Thanh âm vừa dứt đã không còn bất kỳ động tĩnh gì, dường như người nói chuyện đã sớm đi, không còn bất kỳ ai.
- Hỏng bét, trúng kế, đi mau.
Thấy một màn như vậy Tang Hồng Y sao không biết mình bị người khác tính kế. Hai hàng lông mày nhảy lên, cũng không quan tâm tới việc đuổi giết người này mà kéo tay Hồ Khuê nhanh chóng chạy ra bên ngoài.
Đối phương có thể thần không biết quỷ không hay trộm đi linh thạch trước mắt hai người đã nói rõ linh hồn chí ít cũng đã đạt tới Linh cấp đỉnh phong. Người có thực lực như vậy cho dù đuổi theo cũng không có khả năng trực tiếp giết chết. Mà một khi động tĩnh náo lớn, cho dù linh thạch không phải bản thân hai người trộm thì cũng không có gì khác nhau. Cho nên vẫn nên nhanh chóng rời đi thì hơn.
Tốc độ của hai người cực nhanh, rất nhanh đã rời khỏi thông đạo, rời sơn cốc. Lúc rời sơn cốc hai người mới phát hiện ra trong cốc vẫn yên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tan-dan-dien/2142676/chuong-892.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.