Thu hắn vào, Nhiếp Vân nhanh chóng đổi ý phục, ngụy trang chi khí vận chuyển, biến thành bộ dáng của đối phương rồi đứng trước cửa.
Tất cả vừa mới được chuẩn bị thỏa đáng thì chợt nghe bên phía tiểu viện vang lên tiếng cửa mở.
Két một tiếng.
Cửa mở ra, Hồ Khuê đi ra ngoài.
Hồ Khuê đổi một thân y phục, khí độ hiên ngang, nếu như chỉ nhìn từ bên ngoài vào tuyệt đối không nhìn ra hắn bị thương.
- Được rồi.
Vừa ra khỏi cửa hắn đã gật đầu.
- Vâng.
Nhiếp Vân đi thẳng về phía trước, mới đi một bước đột nhiên lảo đảo, thân thể lập tức va chạm với đối phương, khuôn mặt đỏ bừng lên.
- Quả thực xin lỗi, nhìn thấy tiến bối ta quá kích động...
- Đi thôi.
Nhìn thấy bộ dáng luống cuống tay chân của binh sĩ này, Hồ Khuê thoáng nhíu mày nhưng cũng không có quát lớn mà đi tới chỗ tiểu viện của Tang Hồng Y.
Hai người cũng không cách nhau xa, sau mấy phút đồng hồ đã đi tới chỗ của Tang Hồng Y. Đồ Nhiếp Vân đã lấy được tới tay, vừa muốn rời đi thì hắn chợt nghe thấy bên trong vang lên tiếng cười sảng khoái.
- Thực sự là cơ hội tốt trời ban, có cơ hội lần này ta nhất định phải nắm bắt Đạm Đài tiên tử vào trong tay a. Ha ha.
- Đạm Đài tiên tử?
Nghe thấy thanh âm này thân thể Nhiếp Vân cứng đờ, trong đầu hiện lên một dung mạo mỹ lệ.
- Là nàng, quả nhiên nàng cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tan-dan-dien/2142673/chuong-889.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.