- Lên đi, ở chỗ ta có ba kiện Linh binh tuyệt phẩm, có lẽ còn có thể bảo hộ chúng ta lao ra bốn năm trăm thước.
Nhìn thấy tình cảnh này, Di Tĩnh cũng biết tình thế nguy cấp, không thể tiếp tục do dự cho nên mới vội vàng nói.
- Vậy thì đi thôi.
Nghe nàng nói còn có ba kiện linh binh tuyệt phẩm, hai mắt Nhiếp Vân sáng ngời.
Khe nứt chỉ có bốn năm trăm thước, ba kiện Linh binh tuyệt phẩm có lẽ có thể trợ giúp hai người cố gắng lao ra ngoài.
Mặc kệ hai người hiện tại có thù hay không, trước tiên phải chạy ra ngoài mới là vương đạo.
- Phạm vi bao phủ của linh binh tuyệt phẩm ta không lớn, ngươi... tới gần đây một ít.
Thấy Nhiếp Vân đồng ý, sắc mặt Di Tĩnh đột nhiên đỏ lên.
- Được.
Nhiếp Vân biết rõ lúc này cũng không phải là lúc so đo nhiều như vậy, hắn tiến lên hai bước, đi tới trước mặt nữ nhân này.
- Như vậy... còn chưa đủ, ôm lấy ta..
Di Tĩnh nói.
- Ôm ngươi sao?
Nhiếp Vân gật đầu, trực tiếp ôm nữ nhân này vào trong ngực.
động tác kiều diễm như trước kia cũng đã phát sinh, như vậy có ôm cũng không có gì.
Linh binh tuyệt phẩm tuy rằng có thể biến hóa lớn nhỏ, nhưng mà càng nhỏ thì sức chống cực càng mạnh, nên như lớn quá, chỉ sợ mới đi vào khe nứt đã vỡ vụn, căn bản không đủ dùng xông qua khoảng cách bốn năm trăm thước.
- Đi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tan-dan-dien/2142659/chuong-875.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.