Nghe thấy nàng nói vậy, Nhiếp Vân nhướng mày, ở sâu trong lòng sinh ra cảm giác chán ghét.
- Yên tâm đi, ta nói rồi sẽ không động thủ là không động thủ.
- Không thề cũng được, ở chỗ ta có một khỏa đan dược, ngươi phải ăn, chỉ có ta biết rõ nó là đan dược gì. Nếu như ngươi giết ta thì cũng sẽ chết.
Bàn tay Di Tĩnh vươn ta, trong lòng bàn tay có một khỏa đan dược tròn vo.
- Nếu như ta không dùng thì sao?
Sắc mặt Nhiếp Vân khó coi vô cùng.
- Vô cùng đơn giản, đánh cho tới lúc ngươi ăn mới thôi, dường như... Dường như ngươi cũng không phải là đối thủ của ta. Mà ở trong này nếu như dùng Dời thiên phù lục còn chết nhanh hơn.
Di Tĩnh hừ lạnh, đôi mi thanh tú nhướng lên, tính tình tiểu bá vương trong Di Thần tông bộc lộ.
Nơi này khắp nơi đều là nguy hiểm không rõ, vạn nhất vừa sử dụng Dời thiên phù lục, thoáng cái lại tiến vào một không gian loạn lưu hoặc là vào nguy hiểm nào đó mà Tử Hoa động phủ cũng không thể nào chống đỡ được, như vậy Nhiếp Vân có chết cũng không biết mình chết thế nào.
- Được, ta ăn.
Nhiếp Vân nắm chặt tay, sắc mặt dữ tợn, dường như không có cách nào, hắn vươn tay nhận lấy đan dược rồi ngửa đầu nuốt vào.
- Hì hì, như vậy mới tốt chứ, thật là biết điều mà.
Thấy hắn phục dụng đan dược, lúc này hai mắt Di Tĩnh mới nheo lại, hưng phấn gật đầu.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tan-dan-dien/2142642/chuong-858.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.